Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi

Chương 42: Uống say


9 tháng

trướctiếp

Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha

Khóe môi vừa hôn còn lưu lại một chút hơi ấm mềm mại, anh nhíu mày, nhẹ nhàng cắn môi dưới, gương mặt thanh tú hiện lên chút ngượng ngùng trong ánh nhìn của người qua đường.

Người tấn công trước lại không có ý thức về điều này, ngẩng đầu lên, nhìn anh bằng đôi mắt lờ mờ say.

Sầm Lý đẩy cô ra xa, nhưng Trì Dữu không chịu di chuyển, nắm chặt lấy áo của anh.

Anh chưa kịp nói gì, cô đã đã nói trước: "Em uống say rồi."

Người đang say có nói mình đang say không? Rõ ràng là dùng đồ uống có cồn để làm những điều mà bình thường không dám làm.

Nhưng nếu không uống say, cô không thể giải thích được lý do lúc nãy cô nhầm Sầm Lý với người khác.

Lỗi lầm này không thể giải thích đàng hoàng tử tế được, Sầm Lý nhéo má cô.C a l an t h a - T Y T

Im lặng một lúc, Sầm Lý vẫn nói: "Anh đi mua cho em một ly mới."

Cô kéo anh lại, lắc đầu: "Không cần đâu, em uống cái này được rồi, thực ra nếu trà sữa ngọt hơn chút sẽ ngon hơn."

Để chứng minh cho anh thấy, cô hút một hơi mạnh, kết quả hút nhiều quá, hai bên má phồng lên, thậm chí còn chảy chút trà sữa ở khe giữa đôi môi.

Sầm Lý thở dài, nhắc nhở cô uống chậm lại, anh đưa tay lên lau khóe môi cho Trì Dữu.

Trì Dữu cầm chặt ly trà sữa, yên lặng uống, không còn hành động đòi anh mua trà sữa như lúc nãy, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh.

Đôi mắt đen láy của anh nhìn chăm chú vào cô, im lặng một lúc, cuối cùng anh cũng mở miệng, với giọng nói vô cảm không bộc lộ cảm xúc, anh hỏi cô được tặng trà sữa bao nhiêu lần rồi.

Sầm Lý không nói tên, cũng không nói là nam hay nữ, nhưng cô đã hiểu ngay anh đang hỏi anh ta là ai.

Trì Dữu cắn ống hút trà sữa không nói gì, Sầm Lý vẫn nhìn cô ấy, chờ lâu mà không thấy cô trả lời, lại hỏi lần thứ hai, chỉ là lần này giọng điệu trầm thấp hơn.

Anh nhéo má cô thêm một cái, cảnh báo: "Đừng có mà nói dối."

Trì Dữu lách luật: "Em không nói dối, em không nhớ, ai mà nhớ mấy cái này được chứ."

Sầm Lý không nói gì nữa.

Bởi vì anh không thể bác bỏ.

Sầm Lý mua cho cô một ly trà sữa nhỏ, có lẽ anh thấy cô uống quá nhiều rượu, sợ dạ dày của cô không ổn.

Vì vậy, Trì Dữu nhanh chóng uống hết, thậm chí cả viên trân châu trong đó cũng hút sạch, sau đó cố tình lắc ly trống rỗng trước mặt anh để anh vui lòng: "Em đã uống hết rồi."

Cô tựa vào người anh, cọ đầu vào vai anh.

Cô còn dùng cả hai tay ôm lấy cánh tay của anh, cố gắng gần gũi hơn một chút.

Vào thời điểm chuyển giao giữa mùa xuân và mùa hạ ở Thâm Thành, nhiệt độ mát mẻ hẳn, thậm chí đã có người mặc áo cộc tay, váy ngắn đi ra ngoài đường. Trì Dữu chỉ mặc một cái áo khoác mỏng, khi tiếp xúc với Sầm Lý, làn da mềm mại phía trước ngực chỉ che chắn bằng chiếc áo khoác mỏng không thể cản trở sự cảm nhận truyền đến cánh tay Sầm Lý.

Sầm Lý nhăn mày, dịch chuyển một chút, định rút cánh tay ra, nhưng cô đã quyết tâm dính chặt lấy anh, anh vừa rút tay ra thì cô lại ôm lấy eo anh.

Ban đầu chỉ có cánh tay cảm nhận được sự mềm mại, lần này ngực anh cũng thế, đồng thời còn có một hương thơm thoang thoảng hòa cùng hơi thở.

Sầm Lý nhắm mắt, cánh tay buông lỏng, giọng nói trở nên khàn khàn.

"Vì cậu ta đã mua trà sữa cho em quá nhiều lần, nên em không nhớ được bao nhiêu lần, phải không?"

Trì Dữu bỗng bất động trong vòng tay anh.

Sự im lặng ngắn ngủi của cô thực chất là một câu trả lời.

Cô ôm chặt lấy anh, bề ngoài anh có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rất khó đoán, giọng nói của anh lạnh lùng.

"Cho nên cậu ta mới biết rằng em không thích uống trà sữa quá ngọt."

Ngay cả khi không nhìn thấy tình huống anh ta mua trà sữa cho cô, Sầm Lý vẫn có thể đoán được cảnh tượng đó như thế nào.

Trong khuôn viên trường đại học, tình yêu không còn bị cấm đoán, vì vậy những điều lén lút không thể làm trong trường trung học, có thể vừa làm vừa thưởng thức tại trường đại học.

Khi còn học trung học, nếu một chàng trai mua trà sữa cho một cô gái, ngay lập tức sẽ thu hút sự chú ý của giáo viên và các bạn cùng lớp, nhưng ở trường đại học, hành động như vậy được xem như bình thường, thậm chí không đáng quan tâm.

Những điều đã xảy ra không thể xóa bỏ được, và cũng không thể ép buộc nó thay đổi.

Giọng nói của anh nhạt nhẽo, nhưng mỗi câu nói đều chứa đựng chút chua chát.

Anh không muốn nói ba từ "người yêu cũ", mà luôn dùng từ "cậu ta" để thay thế.

Trì Dữu không muốn làm Sầm Lý buồn, vì vậy cô luôn cố gắng làm hài lòng anh. Nhưng khi nghe những câu ghen tuông này từ anh, bản chất xấu xa trong cô lại cảm thấy một chút vui mừng.

Thậm chí còn một chút an ủi.

Cuối cùng đến lượt anh rồi.

Trong ba năm trung học, cảm giác ngọt ngào khi thích anh, cùng với cảm giác chua cay khi nhìn thấy anh bên cạnh các cô gái khác, giống như đổ một chút chanh và mơ khô vào một ly nước mật ong, ngọt lịm nhưng cũng đầy chua chát và đắng nghét.

Trái tim cô đau nhói, ngọt ngào và chua cay, Trì Dữu nằm gọn trong vòng tay anh, nói với chàng trai mà cô đã từng bí mật yêu thầm và bây giờ đã trở thành bạn trai của cô: "Em rất thích anh."

Bốn chữ này như một công tắc, bắt đầu những khoảnh khắc thân mật từ đêm đó.

Những hậu quả của tình yêu đơn phương trong ba năm, bao gồm sự nhút nhát và cảnh giác của cô trước mặt anh, gần như đã được chữa lành sau đêm đó nhờ sự thân mật của hai người.

Tuy nhiên, cô vẫn thiếu một bước dũng cảm cuối cùng, đó là nói với anh rằng, thực ra từ lâu cô đã thích anh.

Anh không biết rằng, em đã thích anh từ lâu lắm rồi.

Vì không nhận được phản hồi từ anh, vở kịch đơn độc này đã kéo dài trong ba năm, cuối cùng cô cũng từ bỏ.

Nói là từ bỏ, nhưng thực tế việc từ bỏ thật khó khăn, chỉ những người đã trải qua tình yêu đơn phương giống như cô mới hiểu.

Bởi vì đó là tình yêu tích trữ từng phút, từng giây trong cuộc sống, trong trường học, là mỗi lần gặp gỡ ngẫu nhiên với anh, và hàng trăm lần trộm nhìn anh được cô gom nhặt lại.

Cô đã viết tên anh lên nhiều trang giấy nháp, nhớ rõ từng nét chữ và đường cong trong tên anh, cũng như trang phục sạch sẽ của anh, đôi giày trắng và bóng lưng cao của anh.

Mỗi khi anh đạt vị trí số một trong lớp, cô tự hào khi thấy tên anh trên bảng danh dự, cũng như sự kiêu ngạo vì người mà cô thích là một người xuất sắc đến như vậy.

Còn thêm những hình ảnh anh để lại trong trường học, khi anh học bài chăm chỉ, trò chuyện với bạn bè, khi anh được giáo viên khen...

Tình cảm tích tụ trong suốt ba năm, cô thật sự đã mất rất lâu để có thể buông bỏ.

Cô không hối tiếc về mối tình trong thời học đại học với Trần Hướng Bắc, nhưng cô phải thừa nhận, trái tim con người không thể công bằng.

Cán cân trong tâm hồn cô không ngừng nghiêng về phía Sầm Lý.

Anh xuất hiện khi cô mới chỉ là một thiếu nữ sôi nổi, và trong thời điểm tình yêu của cô còn trong sáng tinh khôi nhất, anh đã lấy đi tình yêu đó.

Phương châm sống của Trì Dữu luôn là nhìn về phía trước và trân trọng hiện tại.

Nhưng khi Sầm Lý xuất hiện, cô lại trở về quá khứ.

Trái tim cô ngọt ngào và chua chát, Trì Dữu bỗng dưng bị sặc, vì uống trà sữa quá nhanh.

Cô lẩm bẩm: "Anh hoàn toàn không cần ghen tỵ vì em đã từng yêu đương lúc học đại học, bởi vì em…"

Trước khi học đại học, em đã thích anh.

"...Anh hoàn toàn không biết từ khi nào em đã thích anh, đã thích anh trong bao lâu rồi. Vương Khải Ninh và mọi người luôn hỏi em hiện tại hiểu anh được bao nhiêu, nhưng thực ra em... em cũng hiểu về anh của quá khứ…"

Anh để cho cô ôm mình, sau khi nghe câu này, anh bất ngờ vươn tay ôm lại cô.

Sầm Lý nhẹ nhàng hỏi: "Thích anh từ bao giờ rồi?"

Trì Dữu ngập ngừng một chút, lắp bắp nói: "Tóm lại là từ rất lâu rồi, đừng hỏi thêm..."

Chưa kịp nói hết, khuôn mặt đột nhiên được nâng lên, một nụ hôn dịu dàng nhưng mạnh mẽ đặt xuống.

Anh hôn cô một cách mãnh liệt, không quan tâm người qua đường nhìn thấy sẽ nghĩ gì về họ.

Dù sao cũng có rất nhiều cặp đôi khoe tình cảm trên phố, bây giờ là ban đêm, ánh đèn rực rỡ và lãng mạn, và tại đất nước này, hôn nhau ở nơi công cộng cũng không vi phạm pháp luật.

Tr

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp