Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi

Chương 36: Chuẩn bị bài?


9 tháng

trướctiếp

《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Nói xong, Trì Thiến hướng mắt về phía cửa phòng của Trì Dữu.

Sầm Lý khẽ cười.

“Không, em định về nhà.”

“A?”

Trì Thiến vội vàng hỏi: “Em không tính ở lại đây qua đêm sao?”

“Em là đàn ông, ở lại đây qua đêm là không thích hợp.”

Trì Thiến khó hiểu: “Là không thích hợp hay em ở nhà chị cảm thấy không thoải mái?”

Nếu ở trong nhà không được tự nhiên, cái con bé ngốc Trì Dữu này không nhờ nam thần dẫn đi thuê phòng hả?

Cửa có giày đàn ông, bên ngoài còn có xe lạ đậu, chứng cứ dắt trai về rõ ràng mà còn giả bộ ngủ, bịt tai trộm chuông không chịu ra, đúng là hết cứu.

Trì Thiến vừa bực mình lại vừa buồn cười, lại không thể vạch mặt trực tiếp nên chỉ có thể ám chỉ mà chỉ cửa phòng, à không phải là ám chỉ nữa mà dấu vết quá rõ ràng luôn.C a l an t h a - T Y T

Chẳng lẽ hai người thực sự không hiểu ám chỉ của cô ấy hả? Em gái ngốc kia của cô ấy không hiểu còn hợp lý, rốt cuộc thì chỉ số thông minh cũng chỉ nhiêu đó thôi, nhưng Sầm Lý không có khả năng không hiểu.

Huống chi Sầm Lý là đàn ông tất nhiên về phương diện này vẫn sẽ hiểu chứ.

Cô ấy cũng bảo là sẽ mang nút bịt tai, tắt đèn hộ luôn rồi mà còn không được sao? Da mặt mỏng như vậy hả?

Giống cô ấy này, muốn dắt Viên Áng về thì cứ dắt thôi, ai quan tâm Trì Dữu có ở nhà hay không.

Với anh luật sư là người đàng hoàng, ngay từ đầu anh ấy cũng không chịu, anh ấy thấy ở nhà có đứa em gái nên lần đầu ở qua đêm chỗ này thì cứ như bị Liễu Hạ Huệ* nhập vậy.

*Liễu Hạ Huệ, là người đất Liễu Hạ, nước Lỗ, thời Xuân Thu, nổi tiếng là một chính nhân quân tử. Liễu Hạ Huệ làm Sĩ Sư, ba lần bị truất mà không bỏ nước.

Nhưng nói gì thì nói, định lực của đàn ông cũng chỉ có thế thôi, lần hai rồi lại lần ba, người đàn ông bình thường ngủ trong phòng bạn gái, chăn gối ám mùi bạn gái, bạn gái lại nằm ở bên cạnh, anh luật sư cuối cùng cũng phải nộp vũ khí đầu hàng.

Được rồi, ngay cả những đôi trẻ lần đầu tiên hẹn hò cũng càng dè dặt, trong nhà có người lại càng không dám hó hé, không phải ai cũng da mặt dày như cô ấy.

Trì Thiến trong lòng thở dài, thôi dù sao cũng là em gái ruột của mình, vẫn phải giúp thôi.

Không đợi Sầm Lý trả lời, cô ấy ho khan một tiếng nói: “Vậy thôi thì, lát bạn trai chị sẽ qua đón chị qua đêm ở nhà anh ấy. Để em ấy ở nhà chị không an tâm, hôm nay em ở đây với em ấy đi.”

Thôi cứ thế này trước đã, cứ tìm đại cái khách sạn gia đình ở qua đêm vậy.

Nói xong, cô ấy định thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra ngoài qua đêm.

“Chị.” Sầm Lý gọi cô ấy dừng lại.

Trì Thiến quay đầu: "Hả?"

“Cảm ơn, nhưng hôm nay em thật sự nên về.” Sầm Lý nở nụ cười trên môi nói: “Chị nghỉ ngơi đi, lát nữa em sẽ về.”

Lời nói của anh rất khéo léo, Trì Thiến là một nhân sự cấp cao, cô ấy gặp rất nhiều người nên có thể nhanh chóng suy ra những gì người ta thực sự muốn bày tỏ từ những lời nói hời hợt của mình.

Sầm Lý nói chuyện rất tinh tế, nhưng cũng đủ để Trì Thiến hiểu, người thông minh không cần nói quá thẳng, gãi đúng chỗ ngứa mà tránh được rất nhiều điều khó xử.

Trì Thiến tò mò muốn chết rồi nhưng không hỏi Sầm Lý được.

Thôi đợi Sầm Lý đi rồi hỏi nhỏ em gái sau.

Về phương diện nào đó chắc không thể hỏi rồi, nhưng cái khác thì có thể nhỉ.

“Được rồi, vậy chị cũng không nghĩ biện pháp giữ em lại nữa. Bây giờ cũng đã muộn, lát nữa lái xe cẩn thận.” Trì Thiến nói: “Giờ em không vội đúng không? Chị muốn nói chuyện với em vài câu, có tiện không?”

Sầm Lý: “Đương nhiên được.”

Anh được mời ngồi xuống ghế sô pha, Trì Thiến cầm ly nước đặt trên bàn cà phê lên.

“Đây là cốc nước em chị cho em uống đúng không? Chị sài lại cái này rót nước cho em uống.”

Sau khi rót nước xong, Trì Thiến đưa chiếc cốc cho Sầm Lý và cười nói: “Em có biết không? Chiếc cốc này nằm trong bộ cốc do một khách hàng của bạn trai chị tặng. Khách hàng đó thường thích sưu tập những bộ đồ ăn và cốc như này, bạn trai chị đã giúp cô ấy thắng một vụ kiện không có cơ hội thắng, ngoài tiền hoa hồng, cô ấy còn tặng bạn trai chị bộ ấm chén này, sau đó anh ấy tặng lại cho chị.”

Sầm Lý vẫn không hiểu tại sao Trì Thiến đột nhiên đề cập đến nguồn gốc của chiếc cốc này, anh lễ phép khen: “Đây là một chiếc cốc rất tinh tế.”

“Đương nhiên, sau này chị tra giá, suýt chút nữa hù chết chị đây luôn rồi.” Trì Thiến cười nhìn anh nói: “Trì Dữu cực kì mê bộ ấm chén của chị. Chị kiên quyết không đưa nó cho em ấy. Chị cất nó trong tủ để cung phụng, chị cũng cảnh cáo em ấy rằng nếu em ấy dám lấy nó ra và lén lút sử dụng, chị sẽ chặt đứt tay của em ấy.”

Sầm Lý hiểu ra, mím môi cười.

Hôm nay có người nào đó mạo hiểm sẽ bị chị mình băm tay, lén lút lấy ra chiếc cốc đắt tiền nhất trong nhà để chiêu đãi bạn trai.

Có mở màn như thế này, bầu không khí cũng nhẹ nhàng hơn.

Trì Thiến trước tiên hỏi về tình hình chung của Sầm Lý, cô ấy hỏi cẩn thận hơn vì sợ sẽ vô tình hỏi anh câu hỏi mà anh không tiện trả lời.

Sầm Lý lại có vẻ bình tĩnh, nghiêm túc trả lời từng câu một, không hề tỏ ra chán ghét, cũng không né tránh câu nào.

Làm người lớn trong nhà đã thật sự.

“Ồ, vậy là bố mẹ em ly hôn, em cùng mẹ chuyển về quê khi còn học trung học.”

Sầm Lý: “Vâng.”

Thảo nào hồi cấp 3 có cuộc họp phụ huynh, em gái cô ấy nói chỉ thấy mẹ nam thần đến chứ chưa hề thấy bố nam thần đến họp phụ huynh.

Trì Thiến từng bước hỏi: “Vậy quê quán của mẹ em ở đâu?”

“Đồng Châu.”

Trì Thiến giả vờ kinh ngạc: “Đồng Châu? Thật trùng hợp, chúng ta cũng là người Đồng Châu, đồng hương nè.”

Sầm Lý nhướng mày, nhếch môi đồng ý: “Thật sao? Thật là trùng hợp."

Trì Thiến tiếp tục nỗ lực: "Vậy hồi cấp ba em học trường nào?"

“Nhất trung.”

“Nhất trung à, Trì Dữu cũng tốt nghiệp ở Nhất Trung.” Trì Thiến nói: “Năm nay em cũng hai mươi lăm, vậy chắc là cùng tuổi em chị, ờm…lúc đó em có biết em ấy không? Nói không chừng chúng em cùng lớp đấy.”

Với ánh mắt ấm áp, Sầm Lý nhẹ nhàng hỏi Trì Thiến: “Vậy cô ấy có biết em không?”

Câu hỏi này khiến Trì Thiến nghẹn họng.

Cái này không nói được, nói là lòi ra hết, Trì Dữu sẽ xử lý cô ấy mất.

Đây là tình cảm thầm kín của em gái, bí mật của em gái, trừ khi em ấy nguyện ý nói cho Sầm Lý, còn không thì không ai khác có tư cách nói thay cô.

Tuy rằng Trì Thiến không hiểu yêu thầm nhưng cái chua xót của đơn phương và tâm lý không dám để bị phát hiện, cô ấy hoàn toàn có thể hiểu qua em gái.

Trì Thiến từng nói với em gái rằng trong một mối quan hệ thoải mái, hai người phải bình đẳng với nhau.

Trì Dữu cũng nói rằng cô không muốn nhìn vào Sầm Lý nữa, không muốn bị một người kiểm soát mọi cảm xúc của mình.

Ít nhất cho đến khi em gái cô ấy buông bỏ mối tình thầm kín ba năm, cô ấy phải giúp cô giữ bí mật.

Ngay cả khi người trước mặt là chàng trai mà Trì Dữu phải lòng.

Nhưng khi Sầm Lý nghe nói là anh và bạn gái của anh có lẽ là cùng học cấp ba, anh thậm chí không tò mò hỏi.

Tại sao ngay cả câu hỏi cũng không hỏi, nếu đại đa số người biết mình có bạn gái như vậy, nhất định sẽ hỏi.

Không hỏi, nói chung chỉ có thể đại diện cho hai thái độ.

Không quan tâm gì cả, hay đã biết rồi.

Hay là anh đã biết rồi?

Lại càng không

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp