《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Mạnh Tuyền ở bên cạnh bị cô gõ bàn làm cho giật mình. Có vẻ như tiếng đập bàn của cô rất to khiến Mạnh Tuyền vội hỏi có chuyện gì.

Người đàn ông ở đầu dây bên kia cũng nghe thấy động tĩnh và chợt mỉm cười: "Cẩn thận chút nhé. Nếu không anh lại là người đưa em đi bệnh viện đấy."

Trì Dữu đã cảm thấy ngạc nhiên cùng với một chút bực tức trong người bởi tiếng cười khúc khích của anh và lập tức cúp điện thoại.

"Cậu sao vậy?" Lúc này Mạnh Tuyền đã đi tới để hỏi cô: "Cậu đi làm có gì cảm thấy bực bội à?"

"Không sao hết." Trì Dữu ôm trán thấp giọng nói: "Tớ chỉ là cảm giác mình sắp phát sinh một số suy nghĩ về tình yêu, muốn tỉnh táo lại một chút."

Khi nói đến đây, Trì Dữu mím môi, gò má hơi phồng lên, trong mắt lóe lên tia sáng không rõ. Dường như cô đã cảm thấy vô cùng ngại ngùng khi nói ra câu này.

Mạnh Tuyền lập tức hiểu ra, tặc lưỡi, kêu lên: "Hóa ra là tình yêu à!"

Trì Dữu cảm thấy rằng  bây giờ cô không thể đối mặt với Sầm Lý vì vậy cô đã gửi cho anh một tin nhắn. Cô nói với anh ấy rằng hôm nay anh đừng đến công ty với giọng điệu gần như là ra lệnh.

Dù hiện tại Sầm Lý không ở bên cô tuy nhiên bên tai của Trì Dữu vẫn văng vẳng tên của anh. Điều này càng khiến cô trở nên khó chịu.

Sắp đến giờ tan sở, hôm nay đội mỹ thuật cũng không phải tăng ca, Mạnh Tuyền nhân cơ hội này tiếp tục hỏi: "Khi nào thì cậu định công khai với mọi người trong công ty về mối quan hệ của cậu với Sầm Lý thế?"

Trì Dữu nói với giọng như đang than thở: "Để nói sau đi!"

"Nói sau? Nói sau cái gì hả? Cậu có biết trong công ty chúng ta có biết bao nhiêu cô gái muốn tán anh ấy hay không? Nhưng chỉ tại họ quá nhát gan nên họ mới không ra tay đó."

Người mà làm gì cũng rụt rè, không phải là đang nói đến cô ấy sao?

Cho nên nói tóm lại là chỉ có thể là yêu thầm, yêu đơn phương thì mới hoàn toàn không thể thu hút sự chú ý của Sầm Lý. Cũng giống như cô trước đây, không dám thể hiện tình cảm của mình trước mặt anh cho nên mãi không thể nào chạm tới trái tim anh.

Trước mấy lời nói đó của Mạnh Tuyền, Trì Dữu dường như chả có mấy quan tâm. Cô lập tức thu dọn đồ đạc và chuẩn bị tan làm.

 Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Trì Dữu, Mạnh Tuyền có chút lo lắng: "Cái người này thật là! Sao cậu lại không có chút cảm giác sợ hãi nào vậy?"

 Mạnh Tuyền nói tiếp: "Vì cậu đấy, chị em tốt của tớ, tớ phải đích thân đến bộ phận kỹ thuật của bọn họ nghe ngóng tình hình. Trước khi hai người chúng ta vào làm, anh ấy đã bị một cô gái rất dũng cảm của bộ phận kế hoạch theo đuổi."

 Nghe xong câu nói này của Mạnh Tuyền, dường như Trì Dữu đã có chút phản ứng. Đôi tay đang thu dọn đồ đạc bỗng dừng lại, Trì Dữu hỏi với giọng đầy tò mò: "Lâm Sơ Phàm à?"

 "Không phải, là một cô gái đã từ chức rồi." Mạnh Tuyền khẽ nói tiếp: "Lúc đó cô ấy theo đuổi anh ấy vô cùng mạnh mẽ. Ngày nào cũng đến đưa cơm rồi hỏi han vô cùng ân cần giống như tạo sự thân thiết với anh ấy. Khi đó, tất cả mọi người trong bộ phận kỹ thuật của họ đều cá cược với nhau là khi nào Sầm Lý sẽ bị cô ấy tán đổ."

 Lần theo đuổi này của cô gái ấy quả thật quá mạnh mẽ và quyết tâm, gần như có thể so sánh với chị Trì Dữu của cô.

Trì Dữu tò mò hỏi tiếp: "Rồi sao nữa? Thế đã đạt được mục đích chưa?"

"Tất nhiên là chưa rồi. Nếu đã tán đổ được anh ấy rồi thì làm sao bây giờ lại có cậu được nữa?" Mạnh Tuyền nói tiếp: "Sau này cô gái đó trực tiếp làm một việc rất lớn đó. Cậu cũng nghe anh Hứa nói công ty chúng ta hàng năm sẽ tổ chức hoạt động vào đêm Giáng sinh, sau đó cái cô gái kia đã nhân cơ hội đêm Giáng sinh để tỏ tình công khai với Sầm Lý trước mặt tất cả mọi người."

 Trời lúc đó đã chạng vạng tối, Mạnh Tuyền đang cùng với các bạn của cô ấy bàn bạc xem buổi tối nên đi quán nào hát karaoke thì đột nhiên nghe thấy ngoài hành lang có người la hét, nói học sinh giỏi nhất lớp 129 đang làm chuyện lớn.

"Tỏ tình đi! Tỏ tình học bá đi!"

"Tỏ tình vào ngày thi đại học kết thúc và ngay cả giáo viên chủ nhiệm của họ cũng cổ vũ cho cô ấy."

"Ôi trời đất ơi, quá là vui rồi!"

Nếu mọi người quan tâm thì qua lớp 129 xem trực tiếp nhé.

Trì Dữu không khỏi hào hứng nắm tay bạn mình chạy lại xem.

Cửa lớp 129 lúc đó đã chật kín người, đa số là học sinh tham gia cuộc vui, thực ra cũng có vài giáo viên, trong đó có giáo viên vật lý mà Trì Dữu quen.

Bởi vì kỳ thi tuyển sinh đại học đã kết thúc, các giáo viên không còn ngăn cản những đứa trẻ mười bảy, mười tám tuổi này thể hiện tình yêu tuổi trẻ nhất của chúng nữa.

Trì Dữu thật không dễ dàng gì mới có thể chen được vào mép cửa sổ.

Hàng ghế của lớp 129 đều được xếp ra bốn phía, trên bảng vẽ đầy những trái tim tình yêu bằng phấn, trên tường dán rất nhiều bong bóng trắng hồng trông vô cùng sặc sỡ. Có vẻ như mọi người đều rất hào hứng về lần tỏ tình này.

Xung quanh lớp học đầy học sinh lớp 129, chỉ có trung tâm là để trống và có hai người đang đứng. Tất cả học sinh đều muốn được tận mắt xem cô gái đó tỏ tình với chàng trai ưu tú này.

Một cậu con trai và một cô gái.

Trì Dữu có quen biết một cô gái tên là Từ Như Nguyệt, là lớp phó của Lớp 129.

Lý do cô biết bạn học Từ Như Nguyệt là bởi vì cô ấy học cùng lớp với Sầm Lý. Không những thế cô ấy thường xuyên đứng cùng với Sầm Lý vì họ đều là học sinh xuất sắc của trường.

Đã rất nhiều lần cô đi ngang qua hành lang của lớp 129, thỉnh thoảng cô lại nhìn thấy bọn họ đứng cạnh nhau, cầm trên tay bài kiểm tra. Cứ mỗi lần đi qua nhìn thấy bọn họ đang đứng cạnh nhau thì Trì Dữu luôn dùng hết tất cả khả năng thính giác nhạy bén của mình để nghe hai bọn họ đang nói gì. Mỗi lần như thế thì cô đều nghe được Sầm Lý đang giảng bài cho Từ Như Nguyệt.

Thỉnh thoảng sau khi lễ chào cờ vào thứ Hai kết thúc, từng lớp sẽ lần lượt xếp hàng rời khỏi sân, cô đều nghe rõ tiếng của Sầm Lý gọi "Từ Như Nguyệt."

 Nghe thấy tiếng gọi của Sầm Lý, Từ Như Nguyệt quay lại hỏi anh xem có chuyện gì.

 Sầm Lý lập tức nói: "Thầy hiệu trưởng bảo chúng ta đến văn phòng."

 Sau đó, Trì Dữu thấy họ rời khỏi lớp và cùng nhau đi lên văn phòng của thầy giáo.

Kỳ thực, Trì Dữu luôn cảm thấy ghen tị với tất cả học sinh trong lớp 129, ngoại trừ một số nam sinh là bạn của Sầm Lý, cô gái mà cô thấy ghen tị nhất chính là Từ Như Nguyệt.

Có rất nhiều lý do mà cô cảm thấy ghen tị với cô gái ấy. Ghen tị vì cô ấy có thể học cùng lớp với Sầm Lý, ghen tị vì họ có cùng một giáo viên chủ nhiệm. Không những thế, cô còn cảm thấy ghen tị vì Sầm Lý biết tên của cô ấy và sẽ không gọi bao giờ gọi cô ấy theo một cách xa lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play