Khi đi bộ dọc bờ sông
Ashiya, anh không thấy chút vết tích nào của trận ném bom, chỉ có xe kéo của
người đi lánh nạn qua lại không ngớt.
“Cháu đừng sợ nhé, mẹ
cháu quấn băng kín mít nhưng sẽ khỏi ngay thôi.” Thím vừa nói vừa ném vào miệng
quả dưa chuột nhỏ bằng ngón út hái từ vườn nhà bên bờ sông.
Khi Yoshie tới bệnh
viện, cuộc không kích đã qua được một tuần nhưng tình trạng vẫn hỗn loạn như
cháy nhà. Ai cũng quấn băng đầy đầu, tay, chân, người ngợm bê bết máu.
Có người liên tục dụi
mặt vào cánh tay để thổi bay những con dòi chui ra từ băng vải, có người bị
khói làm mù mắt đưa tay quờ quạng tìm lối đi.
Tòa nhà cốt thép nên khá
vững chãi, Yoshie lên tầng hai, thấy hành lang xếp la liệt nào bếp lò nào than,
cửa ra vào các phòng bệnh đều mở toang, chắc trong phòng quá nóng.
Kinu đang ở phòng bệnh
số 11. So với tình trạng của bà thì những cảnh tượng rùng rợn anh vừa thấy ở
phòng chờ mới chỉ là khởi đầu.
Thân trên Kinu quấn kín
băng, chỉ hở mấy lỗ đen ở mũi, miệng và mắt. Từ những chuyển động nhè nhẹ ở
phần băng bị lỏng ra mới thấy được bà vẫn còn thở.
“Nghe nói khi ra khỏi
hầm tránh bom thì nhà sập xuống.”
Hầm tránh bom nhà họ ở
dưới căn phòng rộng 10m2 hướng ra vườn. Nhớ lại không khí lạnh lẽo dưới hầm,
Yoshie mới bất giác cảm nhận được thực tế nhà đã cháy rụi. Anh đứng chết trân,
không tin nổi người như con ma nằm trước mắt đây chính là mẹ mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT