Chu Phong Thanh lắc lắc đầu tỉnh táo lại.
Những sợi hơi ấm kia như bị tảng băng bao quanh trái tim chặt đứt, sợ hãi mà nhanh chóng rút đi.
Cô ! Bị ! Người ! Ta ! Ôm !
Còn là cái kiểu ôm vào trong ngực ! Còn là anh hùng cứu mỹ nhân, còn nữa vai anh hùng là của cô mới phải chứ.
Mặt mũi biết quăng ở đâu đây !!!
Chết tiệt, khuôn mặt nhỏ nhắn như lạnh thêm vài phần.
Hạ Niên thấy người trong ngực mình lật mặt nhanh như lật bánh tráng, vừa nãy cô ấy còn đang hưởng thụ, lắc đầu một cái liền coi như không quen.
Hạ Niên cảm thấy hình như mình gặp phải tra nam.
Chu Phong Thanh dùng dị năng của mình trút giận lên con ngựa, con ngựa đang điên cuồng đột nhiên lăn đùng ra đất, ban cứu hộ cũng gấp rút chạy tới mang con ngựa đi.
Mọi người xung quanh thở phào một hơi, Chu Khiêm sắc mặt trầm trọng tiến tới, quỳ một gối xuống đất.
" Cô chủ, là thuộc hạ bảo vệ cô chủ không chu toàn, mong ngài trách phạt " Chu Khiêm cúi đầu cung kính nói.
" Đứng lên đi, ngươi chỉ nghe lệnh của ta thôi " Chu Phong Thanh được Hạ Niên bế xuống ngựa, còn là kiểu bế công chúa.
Chu Phong Thanh rất chíu khọ, nhưng cô không thể làm gì được, tâm tình bực bội.
Chu Khiêm thức thời đón lấy cô chủ, nhanh chóng đưa cô vào trong phòng nghỉ, trong này cũng có khá đủ đồ dùng y tế.
Ở các sân chơi thể thao lớn hay nhỏ gì thì cũng sẽ có người bị thương, phải chuẩn bị cho mọi trường hợp.
" Chu tiểu thư, xin lỗi đã làm tổn thương đến ngài " Ngụy Nguyệt Vũ cắn chặt răng để mình đứng vững, cả người cô ta hơi chao đảo, trong đầu có thêm mấy chục khung cảnh.
" Không sao , cơ mà cũng không phải tự nhiên mà con ngựa mất khống chế đúng không Hạ tiên sinh ? " Giọng nói điềm tĩnh nhưng mang theo khí tràng kinh người.
" Hội quán chúng tôi sẽ không để kẻ xấu nhởn nhơ làm hại người, Chu tiểu thư và Ngụy tiểu thư là khách quý tôi cảm thấy rất tự trách khi xảy ra sự cố nghiêm trọng này nếu có thể chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để bồi thường" Hạ Niên nói rất chân thành, lễ độ cúi đầu xin lỗi, còn bày tỏ mình sẽ chịu trách nhiệm, lời nói và thái độ đều không thể bắt bẻ được.
" Ồ, nếu các người không bắt được thì sao ? " Chu Phong Thanh cười cười hỏi một câu bâng quơ như đùa giỡn.
" Chắc chắn chúng tôi sẽ đưa ra đáp án không khiến ngài thất vọng "
Chu Phong Thanh nở nụ cười vô hại, không bày tỏ ý gì.
" Nếu đã xảy ra như vậy thì kết quả này coi như hủy bỏ, tuân theo như hình thức đấu giá đi "
Lục Nhất Quang nhếch môi mỏng cười nhẹ, đọ độ tiêu tiền thì anh không sợ ai.
Ba người ngồi đối diện cô, mỗi người đều giữ khoảng cách nhất định, trên tay cầm chiếc máy tính bảng hiển thị phòng đấu giá, căn phòng này cô đã bố trí kĩ càng, ai dở trò như là đâm vào họng súng.
Cô bán hàng mà còn phải bảo vệ khách hàng như thế này, đúng là một thương nhân có đạo đức.
" Yêu cầu giao dịch ngay sau khi kết thúc, không cho trả góp nhé " Chu Phong Thanh cười tươi như hoa, trông cô càng giống cô gái nhỏ bé ngây thơ vô hại, phất tay ra hiệu cho Chu Khiêm.
Chu Khiêm canh giữ bên ngoài, không cho phép bất kì ai lại gần.
" Giá khởi điểm là 2 tỷ đô la mỹ , mỗi lần tăng giá không ít hơn 100 triệu " Chu Phong Thanh thả lỏng trên ghế bành, thưởng thức chén trà trong tay, tùy ý nói như thể là 2 đồng và 100 đồng.
Bầu không khí căng thẳng, im lặng tới mức chỉ nghe tiếng bấm liên tục vào màn hình.
Những con số nhảy loạn xạ, càng ngày càng tăng lên.
Dừng lại ở 15 tỷ đô, phòng giao dịch kết thúc, Chu Phonh Thanh cũng đặt chén trà xuống.
Ba người cũng đưa mắt dò xét lẫn nhau, cô ra lệnh tiễn khách.
Bọn họ cũng không chần chứ gấp rút rời đi.
Trước khi đi, Ngụy Nguyệt Vũ bày tỏ lòng biết ơn, cúi đầu cảm ơn với Chu Phong Thanh và Chu Khiêm vì đã cứu mình.
" + 1 phiếu chữa trị " Tiếng hệ thống thông báo vang lên.
" Hả ? " Ta có làm gì đâu ??
" Ký chủ cứu nữ chính, còn được nữ chính ghi nhận, nên người phía trên ban thưởng đấy ạ " Những ký chủ của các hệ thống khác đều ghen ghét ganh tị với nữ chính tốt số, nên chưa từng có điều này xảy ra.
Hãnh diện về ký chủ nhà mình quá đi mất, phải đem khoe cho tiểu Bát nhà bên mới được.
" Ngươi nói xem, nếu nữ chính thích ta thì ta có được thưởng thêm không "
" Chuyện này ---- chưa có trường hợp nào như thế, cô có thể thử nghiệm "
" Ok " Chu Phong Thanh hứng phấn, nhiều phiếu chữa trị là có thể đứng lên được.
Trong đầu đang khai thác 101 cách cưa đổ nữ chính.
" Khiêm, về nhà thôi " "Vâng, cô chủ"
Lục Nhất Quang đang đổ mồ hôi lạnh nhìn ra ngoài, không dưới mấy chục người đang bao vây anh, chắc chắn là con nhóc kia cố tình động tay chân vào phần mềm đấu giá, anh ta bị tính toán, chắc chắn số tiền kia anh ta cũng bị lừa rồi.
Hay ! Hay lắm ! Mối thù này phải trả.
Lục Nhất Quang nghiến răng ken két, bày tỏ sự tức giận.
Danh sách này là lỗ hổng của thế giới ngầm, là miếng bánh ngon của mà các thế lực kia thèm nhỏ dãi, đồng thời chẳng khác nào tấm bùa đòi mạng.
Xong vụ này trước rồi tính sổ với con nhóc kia sau vậy.
Chu Nhất Phi nhìn cổ phiếu nhảy lung tung trên máy tính, bên phía Lục Nhất Quang đã hành động, không nghĩ ra được những chuyện là do em gái anh ta làm ra.
Chu Nhất Phi dời mắt nhìn bé con ngồi trên ghế thưởng thức trà một cách tao nhã.
" Phong Phong, em khiến anh thật bất ngờ ".
" Hình như em chưa từng học qua những thứ này thì phải ".
" À, cũng không khó, em tự học thành tài ".
Chu Phong Thanh đắc ý giương cằm, như muốn nói mau khen em đi.
Chu Nhất Phi đứng dậy bước lại gần bàn trà, đưa tay búng trán cô một cái :" Sau này làm việc cẩn thận, khiêm tốn chút "
Chu Phong Thanh gặm bánh, ậm ừ cho qua chuyện.
" Còn nữa, Mạc Thụy gửi quà xin lỗi đến em, em muốn gặp anh ta không "
" Không muốn, quà gì thế anh ? " Chu Phong Thanh không để ý hình tượng gác chân lên ghế, thoải mái hỏi.
Nhắc đến món quà này, Chu Nhất Phi bật cười :" Phong Phong muốn đi xem không, quà này thú vị lắm ấy "
Hửm? Đúng là có hơi tò mò, cô gật đầu, Chu Nhất Phi bấm điện thoại vài cái, cửa phòng liền vang lên tiếng gõ cửa.
Cửa phòng mở ra, thuộc hạ xách hai người bước vào.
Điều đặc biệt là trên người bọn họ còn được quấn ruy băng chói mắt giống như gói quà.
Còn ai khác ngoài Tần Hi Vi và thuộc hạ nhà họ Mạc kia đâu chứ.
Nhiệm vụ chính tuyến : Xử lí kẻ đứng sau tai nạn của nguyên chủ thanh thông báo trong đầu Chu Phong Thanh vang lên.
Chà, vậy hai người này chỉ là con tốt thí bỏ đi.
" Anh cả, xả nước phòng tắm giúp em với "
Chu Nhất Phi ra lệnh cho thuộc hạ, khoanh tay đứng một bên xem em gái mình bày trò gì.