Ninh Vũ ăn xong bữa sáng ở khách sạn,
cậu không chịu dắt theo vệ sĩ mà muốn đi ra ngoài một mình. Ninh Vũ đi đến một
quảng trường có rất nhiều người qua lại và dừng lại. Lần cuối cùng Ninh Vũ trải
qua cảm giác không có ai thân thuộc ở nước ngoài là khi Hoắc Đa Thần ngã bệnh ở
Thụy Sĩ, lúc đó cậu phải một mình đưa anh đến bệnh viện. Nhiệt độ ở New York
thấp hơn nhiều so với Trung Quốc, Ninh Vũ mặc lên mình một chiếc áo khoác denim
khá rộng rãi.
Để giúp cho những cuộc trò chuyện bớt
ngượng ngùng, Ninh Vũ đã cầm micro và giả vờ như cậu đang có một buổi phỏng vấn
đường phố. Lần đầu tiên bắt chuyện thật sự rất khó khăn vì việc này không giống
như học thuộc lòng trên lớp. Ở đây không có sách giáo khoa và cũng không có
những tiết ôn tập lại những gì đã học. Đôi tay của Ninh Vũ đã không ngừng run
lên vào lần đầu tiên mắc lỗi nhưng sau đó cậu lập tức bình tĩnh lại, Ninh Vũ
chỉ cười cười và lặp lại câu nói đó một lần nữa. Người nói chuyện với Ninh Vũ
là một dì rất tốt bụng , dì ấy đã kiên nhẫn nghe Ninh Vũ nói hết sau đó còn vỗ
vỗ vào vai Ninh Vũ.
Đã có lần đầu thì những lần sau chắc
chắn sẽ mượt mà hơn rất nhiều, Ninh Vũ đã dành cả một buổi sáng để đi tìm người
nói chuyện và đặt mình vào một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, Ninh Vũ nhanh chóng
nhận ra rằng việc thích nghi với thế giới này cũng không khó như cậu tưởng
tượng.
Buổi trưa Ninh Vũ ngồi trên chiếc ghế
của một quán ăn đường phố, cậu chậm rãi ăn một cái hamburger, vừa ăn vừa nhìn
những nghệ sĩ đường phố đang biểu diễn ở phía xa . Bầu trời thoáng chốc trở nên
âm u và dường như sẽ mưa, Ninh Vũ không hề thích mưa một chút nào. Cậu bỏ hết
miếng hamburger cuối cùng vào miệng, Ninh Vũ bỗng nghe thấy một câu hỏi tiếng
Anh vang lên từ phía sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT