Ninh Vũ ngẩn người nhìn hộp kim cương: “Anh cho tôi thật
sao?”
Lần này lại có ai muốn tranh giành kim cương với Hoắc Đa
Thần nữa đây?
Hoắc Đa Thần đưa tay cởi cúc áo sơ mi ra lười biếng dựa vào
sau ghế xe và dùng ánh mắt hờ hững liếc nhìn Ninh Vũ một lúc sau đó lại nhìn ra
cửa sổ: “Em muốn ở lại đây chơi hay trực tiếp về nhà?”
Hoắc Đa Thần đột nhiên tặng kim cương cho cậu là có ý gì?
Đây là hình phạt hay là phần thưởng vậy? Tại sao anh lại làm như vậy?
“Tôi không có cần kim cương.”
“Vậy em có thể vứt nó đi." Hoắc Đa Thần hạ kính xe
xuống rồi lạnh lùng nói: “Vứt đi.”
Ninh Vũ: “...”
“Ở đây chơi hay là về nhà." Hoắc Đa Thần hỏi lại với
giọng điệu rõ ràng là không vui và nếu như Ninh Vũ để anh phải hỏi lại lần nữa
thì anh sẽ…
“Về nhà đi." Ninh Vũ muốn trở về đi học lại.
Gió thổi vào trong xe mang lại luồng không khí ấm áp đầy dễ
chịu.
Hai mươi sáu triệu đô la quy đổi được hơn một trăm triệu
nhân dân tệ nên Hoắc Đa Thần nói cho sao? Lần trước Hoắc Đa Thần đã tặng cậu
một cặp mặt dây chuyền với giá cũng rất cao.
Khi đó Thẩm Minh muốn có nó nên Hoắc Đa Thần mới mua tặng
cho Ninh Vũ nhưng còn lần này thì sao? Có ai đang muốn mua viên kim cương này
à?
Ai muốn mua thì Ninh Vũ không biết nhưng hiện tại cậu đã
được đưa lên hot search với tiêu đề rằng Hoắc Đa Thần đã mua một viên kim cương
xanh mười ba cara với giá cao và tặng nó cho vợ để thể hiện tình yêu của mình
một cách đầy trang trọng.
Hình ảnh đi kèm là ảnh chụp phía sau của Ninh Vũ và Hoắc Đa
Thần khi hai người bước ra từ hội đấu giá. Một người đi trước còn một người đi
sau và do góc chụp nên trông giống như Hoắc Đa Thần đang nắm tay dẫn Ninh Vũ đi
và người chụp ảnh còn thêm một chút tiểu xảo vào bức ảnh khiến cho bọn họ y như
một cặp đôi đang yêu nhau thật sự.
Chết tiệt!
Ninh Vũ còn không dám nghĩ về việc bản thân sẽ phải đối mặt
với bao nhiêu ánh mắt kỳ lạ và phải đối phó với biết bao nhiêu trận nên hiện
tại cậu thật sự rất muốn chém chết Hoắc Đa Thần bởi vì anh đã cố ý làm ra việc
này.
Nếu con người làm quá nhiều điều thấp hèn thì họ sẽ bị ông
trời trừng phạt và Hoắc Đa Thần bắt đầu sốt cao khi vừa lên máy bay nên tình
trạng của anh không thích hợp để tiếp tục bay và họ chỉ có thể quay lại khách
sạn rồi chờ cho cơn sốt giảm bớt.
Ninh Vũ đi theo Hoắc Đa Thần cũng không làm được gì vì Hoắc
Đa Thần không cho cậu mang cặp sách khiến Ninh Vũ khó có thể học. Cậu nhanh
chóng leo lên giường đi ngủ nhưng trong cơn mơ màng lại cảm thấy bản thân như
đag ở trong Hỏa Diệm Sơn và nóng đến mức không chịu nổi. Ninh Vũ vừa mở mắt ra
đã nghe thấy tiếng thở dồn dập vì vậy vội vàng bật đèn lên và Hoắc Đa Thần đang
ôm chặt lấy cậu rồi vùi đầu vào cổ cậu mà thở hổn hển.
Cơ thể Hoắc Đa Thần do sốt mà chảy đầy mồ hôi mà tầng mồ hôi
đó thấm qua lớp vải áo mỏng và dính vào làn da của Ninh Vũ.
Ninh Vũ đẩy đẩy Hoắc Đa Thần nhưng anh vẫn không tỉnh dậy
nên cậu nhanh chóng tìm cách thoát khỏi tay anh sau đó đứng dậy cầm điện thoại
gọi cho lễ tân khách sạn. Hoắc Đa Thần chỉ dắt theo mình cậu nên khi anh hôn mê
bất tỉnh thì Ninh Vũ cũng không biết cách liên lạc với người của anh như thế
nào mà chỉ có thể nhờ tài xế của khách sạn đưa anh đến bệnh viện với vốn tiếng
anh còn vụng về của mình. Cậu đỡ Hoắc Đa Thần ngồi dậy rồi nhanh chóng mặc áo
khoác vào cho anh.
Hoắc Đa Thần thở gấp nên Ninh Vũ sờ sờ trán anh sau đó vỗ vỗ
vào mặt Hoắc Đa Thần nhưng anh vẫn không tỉnh.(AbilenexT Y T)
Hoắc Đa Thần lâm vào hôn mê. Anh cao tới 1m85 mà lại còn rất
nặng nhưng Ninh Vũ vẫn cố hết sức cõng anh trên lưng và lúc bấm thang máy cậu
lại cảm giác rằng lưng mình đã sắp gãy và vẫn cắn răng không bỏ anh xuống. Đi
đến đại sảnh khá ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).