Đồ ăn trong nhà hàng rất ngon làm cho Ninh Vũ rất hài lòng.
Cậu đã dùng tiền của anh nê phải làm cho việc anh và cho dù Hoắc Đa Thần có
muốn cậu đóng thành nhân vật nào thì cậu cũng sẽ cố gắng hết sức để đóng nhân
vật đó cho thật tốt.
Sau bữa tối thì Thẩm Minh lại nói rằng Giản Dung và Lâm Dao
đã tới sau đó bọn họ đã cùng nhau đi chơi mạt chược trước. Ở đây toàn là villa
và resort rộng lớn nên chỉ cần đi ô tô vào khu villa là đã thấy khu chơi bài.
Cậu vừa vào tới đã thấy Giản Dung ngồi đó và anh ấy là cả của Giản Triết.
Ninh Vũ không chơi nên ngồi sau lưng Hoắc Đa Thần xem bọn họ
đánh bài. Bốn người cùng nhau chơi và Thẩm mình ngồi ở cạnh Hoắc Đa Thần còn
Lâm Dao lại ngồi ở đối diện.
“Giản Triết thế nào rồi." Hoắc Đa Thần nhìn từng cây
bài.
“Vẫn còn có thể nhảy nhót lung tung ở bệnh viện." Giản
Dung liếc nhìn sang Ninh Vũ ngồi bên cạnh Hoắc Đa Thần sau đó đánh xuống một
cây bài và nói: “Vết thương của Ninh Vũ không sao chứ."
Ninh Vũ không có bị sẹo vì cú đấm kia nhìn vào rất nghiêm
trọng nhưng hai ngày sau đã lập tức biến mất và vảy trên da cũng mau chóng bong
ra làm lộ ra da thịt đầy mềm mại không có bất kỳ dấu tích nào.
“Tôi không sao." Ninh Vũ trả lời.
Hoắc Đa Thân nhướng mày sau đó đưa tay tùy ý đặt lên đùi
Ninh Vũ rồi gật đầu: “Đưa nước cho tôi."
Ninh Vũ bưng ly trà đưa sang cho Hoắc Đa Thần sau đó anh
nhấp một ngụm rồi cầm một cây bài xuống
bàn.
“Có chuyện gì vậy." Thẩm Minh chạm vào một quân bài mà
Hoắc Đa Thần vừa đánh.
“Ninh Vũ và Tiểu Triết ngồi cùng bàn nhưng vào ngày đầu tiên
em ấy đi học đã bị gãy chân." Giản Dung nói tiếp: “Có thể coi như đã đá
trúng vào một tấm thép."
“Tính tình của Tiểu Triết vẫn cần phải trở nên ôn hòa
hơn." Hoắc Đa Thần bình thản nói: “Từ nhỏ đã đi khắp nơi làm loạn."
Giản Dung mỉm cười và không trả lời vấn đề này nữa. Lời anh
nói ra giống như Ninh Vũ không hề làm loạn nhưng cậu đã đánh Giản Triết vào
viện tận hai lần.
Ninh Vũ chỉ nghĩ rằng những gì bọn họ đang nói không phải là
đang nói mình nhưng vẫn căng da đầu đóng vai người ngoài cuộc ngồi bên cạnh.
Hoắc Đa Thần mới chơi xong hai ván đã nhanh chóng đứng dậy:
“Ninh Vũ, em tới đây chơi đi."
“Tôi trước giờ chưa từng chơi trò này." Ninh Vũ đứng
dậy nói.
“Em chơi sao cũng được." Hoắc Đa Thần vỗ nhẹ vào bả vai
của Ninh Vũ: “Tôi không sợ thua đâu."
Ninh Vũ ngồi vào chỗ của Hoắc Đa Thần rồi nhìn vào đống chip
trong ngăn kéo: “Một cái này đáng giá bao nhiêu tiền."
“Một cái năm mươi vạn." Thẩm Minh cười nói: “”Hoắc Đa
Thần có thể thua nên cậu cứ chơi đi."
Hoắc Đa Thần đưa cho Ninh Vũ một nắm chip rồi đứng dậy đi ra
ngoài. Ninh Vũ cẩn thận xem xét các quân bài nhưng vẫn phải thua trước Thẩm
Minh. Thẩm Minh ngậm lấy điếu thuốc rồi châm lửa và đưa hộp thuốc sang cho cậu:
“Cậu hút thuốc không."(AbilenexT Y T)
Ninh Vũ lắc đầu.
Thẩm Minh cười nói: “Nhóc con, trở về kêu Hoắc Đa Thần dạy
lại cậu cách chơi bài đi."
Ninh Vũ nhướng mày nhưng cũng không nói gì.
Khi Hoắc Đa Thần không có ở đây thì Thẩm Minh lại bắt đầu
không kiêng nể gì cậu và thuận miệng hỏi: “Các người quen nhau như thế nào
vậy."
Ninh Vũ sửa lại bài sau đó đánh một cây bài xuống và suy
nghĩ một chút rồi nói: “Hẹn hò thông qua xem mắt."
Thẩm Minh cười to sau đó thổi ra một làn khói:”Thú vị."
Anh ta đang có ý gì đây? Ninh Vũ dùng ngón tay lau mặt bài
rồi rũ mắt xuống.
Hoắc Đa Thần bước vào trước khi ván thứ hai sắp kết thúc nên
Thẩm Minh cũng nhanh chóng dập điếu thuốc đi. Hoắc Đa Thần ngồi xuống sau lưng
Ninh Vũ nên cậu định đứng dậy nhưng Hoắc Đa Thân đang dựa vào ghế sô pha uống
trà lại chậm rãi nói: “Em cứ chơi đi."
Lúc này Ninh Vũ đã hiểu được quy tắc của mạt chược. Cậu chơi
rất chậm nhưng Hoắc Đa Thần cũng không có thúc giục cậu mà chỉ ngồi ở một bên
quan sát. Đầu óc tinh tế và khả năng học hỏi rất nhanh chính là điểm mạnh của
Ninh Vũ ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).