Bởi vì Lục Cẩm Xuyên hành động xốc nổi, kết quả bị phạt cấm túc!Từ Nghệ tịch thu di động và máy tính của Lục Cẩm Xuyên, cùng với tất cả đồ vật có thể liên hệ bên ngoài.
“Chị Từ! Em đảm bảo với chị sẽ không bao giờ chửi người nữa, đừng tịch thu di động được không chị?”Lục tiểu gia sợ rồi!“Mơ đi! Nói cho cậu biết Lục Cẩm Xuyên, đây là lần cuối cùng! Còn có lần sau thì bà đây không hầu hạ cậu nữa!” Từ Nghệ nghiêm túc đưa ra thông báo cuối cùng.
Thấy Từ Nghệ nói thật, Lục Cẩm Xuyên cũng không dám tiếp tục cò kè mặc cả!“Không tự do! Mất tự do! Lòng ta đau như cắt, nước mắt ta chảy dài!” Lục Cẩm Xuyên emo rồi.
Giang Chỉ đi học về thì thấy anh hai như lá héo nằm ở đó.
“Anh hai làm sao vậy? Anh bệnh hả?” Giang Tiểu Chỉ ném cặp sách xuống đất, mặt cô bé trở nên lo lắng.
“Giang Tiểu Chỉ… anh hai không ổn rồi!” Thấy Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên tức khắc nằm xoài trên ghế sô pha, làm bộ như sắp chết.
“Anh hai!” Vành mắt Giang Chỉ lập tức đỏ lên, cô bé sợ tới mức nức nở.
“Anh hai đừng chết mà!”Từ Nghệ mới bước chân ra khỏi cửa thì thấy cảnh này, Lục Cẩm Xuyên đúng là một giây một phút không làm màu thì không chịu được! Nhìn Lục Cẩm Xuyên sai cô nhóc làm này làm kia, Từ Nghệ trợn trắng mắt.
“Anh của em không sao đâu! Lừa em thôi.
”Giang Chỉ ngây thơ chớp mắt, sau đó quay đầu nhìn Lục Cẩm Xuyên.
“Anh hai mới đóng kịch hả?” Giang Chỉ mở đôi mắt tròn xoe nhìn Lục Cẩm Xuyên.
Lục Cẩm Xuyên có chút xấu hổ: “Khụ khụ!! Anh hai… anh hai diễn hay không?”“Em không quan tâm anh nữa!” Giang Chỉ nghe Lục Cẩm Xuyên nói xong, cô bé xoa khóe mắt, giận dỗi dậm chân nói.
“Ai, ai Giang Chỉ, Giang Tiểu Chỉ!” Thấy Giang Tiểu Chỉ bỏ chạy, Lục Cẩm Xuyên cũng không tiếp tục buồn bã nữa, nhanh nhẹn đuổi theo cô bé, nhưng lại nhận được cánh cửa đóng sầm trước mắt!“Đáng đời!” Từ Nghệ hừ lạnh một tiếng.
Lục Cẩm Xuyên lần này thật sự chọc giận Giang Chỉ rồi!“Giang Chỉ! Giang Tiểu Chỉ! Cục cưng Chỉ Chỉ ơi!” Ăn cơm xong, Lục Cẩm Xuyên lấy lòng Giang Chỉ.
“Hừ! Em còn đang giận, em không muốn để ý anh hai nữa!”Giang Chỉ dẩu môi, cô bé xoay đầu không thèm nhìn Lục Cẩm Xuyên.
Từ Nghệ che miệng cười.
Lục Cẩm Xuyên:… Nếu biết sẽ như vậy, Lục Cẩm Xuyên nhất định sẽ đánh chết bản thân vài tiếng trước.
“Này nhóc, anh hai sai rồi, nhóc đừng giận, anh hai xin lỗi nhóc được chưa?”Giang Chỉ không nói chuyện.
“Hay là anh hai nhảy cho nhóc xem nha!” Lục Cẩm Xuyên tiếp tục dỗ dành.
Giang Chỉ nghe anh hai nói, cô bé xoay đầu ngó sang một cái, sau đó lại xoay trở về.
Thấy Giang Chỉ cuối cùng cũng chịu nhìn mình, Lục Cẩm Xuyên lập tức có tinh thần: “Anh hai nhóc giỏi lắm nha, năm đó anh hai còn giành được danh hiệu nghệ sĩ toàn năng đó! Để anh nhảy cho nhóc xem!”Không đợi Giang Chỉ trả lời, Lục Cẩm Xuyên nhanh chóng hành động: “Hô hô ha ha!” Lục Cẩm Xuyên phát ra âm thanh hấp dẫn lực chú ý của Giang Chỉ!Thấy Giang Chỉ rốt cuộc nhìn mình, Lục Cẩm Xuyên nháy mắt vui vẻ, tinh thần càng thêm hăng hái!Anh nhảy vũ đạo lúc mới debut, ánh mắt cô nhóc ngày càng phát sáng! Lục Cẩm Xuyên lập tức cười đắc ý.
“Anh hai nhảy giỏi quá!” Giang Chỉ vỗ bàn tay nhỏ đến đỏ lên!“Anh hai giỏi không? Lại đây, anh hai cho nhóc xem tuyệt chiêu!”Nhìn thấy ánh mắt sùng bái của Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên cảm thấy nhiệt huyết tràn đầy, như thế này mới đúng chứ.
“Đây đã là gì? Lại đây, anh hai lộn người cho nhóc xem, đảm bảo vô địch…”Nhưng vừa mới thực hiện động tác đã đột nhiên nghe thấy Lục Cẩm Xuyên kêu thất thanh!“Ai u!”Trật eo rồi!“Anh hai!”“Lục Cẩm Xuyên!”.