Mãi cho đến khi Mạnh Kỳ Cửu hoàn hồn, tay chân luống cuống kéo Mạnh Lạp Lạp lại, Tạ Ninh mới nhân cơ hội rút áo ra, chân bước lững thững trở về nhà.

Tối đó trước khi đi tắm, cậu còn cố ý cởi quần áo ra hít hà, không biết có phải do phản xạ thần kinh không mà cảm giác như thật sự có vương chút hương thơm thoang thoảng.

Hôm nay cậu với Đoàn Lăng tiếp xúc thân thể nhiều lần, chẳng lẽ lúc đó ôm chặt quá…?

Tạ Ninh đỏ mặt, lắc đầu nguầy nguậy. Tình huống lần này đặc biệt, còn bị Cố Tử Chân xấu bụng nhìn thấy, nhất định không được có lần sau!

Chỉ ôm có một lúc vậy mà cũng được hưởng hào quang vạn người mê, đáng sợ thật đấy.

Nói đến mùi hương, cậu không khỏi lại nghĩ tới Tiểu Mạo. Lúc vừa mới chuyển đến Dương Trừng, Tiểu Mạo cũng theo mùi hương mà mò lên tầng năm.

Tuy nhiên trong nguyên tác, Tiểu Mạo và Mạnh Lạp Lạp đều chỉ là một trong số những nhân vật pháo hôi, tình tiết về sau không còn xuất hiện cùng Đoàn Lăng nữa.

Trong các nhân vật theo đuổi Đoàn Lăng cũng chưa nghe thấy có ai thích mùi hương của hắn, đại đa số nhân vật đều rất nông cạn, chỉ thích mặt của Đoàn Lăng mà thôi.

Đương nhiên…cũng không thiếu số ít có gu đặc biệt, vừa thích mặt lại vừa thích tính tình của hắn.

Ví dụ đơn giản nhất là Hà Mạn Quyển, người thường xuyên ở gần Đoàn Lăng nhất. Ngày nào cũng chỉ hận không thể khen Đoàn Lăng một lượt từ đầu đến chân, nhưng Tạ Ninh chưa bao giờ nghe cậu ta nhắc đến hương thơm trên người Đoàn Lăng bao giờ.

Tiểu Mạo và Mạnh Lạp Lạp liên tiếp xuất hiện, khiến Tạ Ninh có hơi sợ.

Cậu còn sợ chứ đừng nói là Đoàn Lăng, vạn người mê được khắc họa quá mơ mộng dưới ngòi bút của tác giả nguyên tác. Người ngoài nhìn vào có lẽ sẽ cực kỳ hâm mộ, nhưng mà tự mình thể nghiệm thì nhất định là rất tệ.

…Đoàn Lăng cũng không dễ gì.

Tạ Ninh mềm lòng, quyết định sẽ không tính toán nửa tháng qua làm công cụ hình người với hắn.

Ngược lại, cậu chỉ cần chịu qua nửa tháng nữa là có thể thoát rồi, nhưng Đoàn Lăng thì không biết đến ngày tháng năm nào mới được giải thoát đây.

Cũng may là nhờ gia cảnh và giá trị vũ lực khác người thường, nguyên tác lại còn là một quyển chủ thụ, nên ngoại trừ giày vò tinh thần ra thì ở các phương diện khác, Đoàn Lăng đều thuận buồm xuôi gió, không ai có thể chi phối hành động và suy nghĩ của hắn. …Tạ Ninh thậm chí còn nghi ngờ rằng, sau khi cốt truyện chính thức bắt đầu, sở dĩ Tiểu Mạo không xuất hiện nữa có thể là do trong nguyên tác đã bị nhân vật chính đánh gãy chân không chừng.

Cậu sâu kín mà thở dài, sau khi tắm xong thì cũng tiện thể giặt quần áo luôn. Trước khi đi ngủ, cậu lại ngồi vào bàn học, mở .

Chẳng bao lâu nữa sẽ hết tháng Chín, cốt truyện chính thức sắp bắt đầu, tên bạn trai tốt thí là cậu đây cuối cùng cũng hoàn thành sứ mệnh và vẻ vang rời khỏi sân khấu rồi.

Cây bút trên tay tì lên môi, Tạ Ninh cố gắng nhớ lại tình tiết đầu tiên trong nguyên tác, viết trên sổ “ngày 4 tháng 10”.

Đây là phần mở đầu của cốt truyện, cũng là kỳ hạn chia tay.

Đặt bút viết “chia tay”, còn đánh thêm mấy cái dấu chấm than đằng sau để nhấn mạnh, rồi động tác của Tạ Ninh dần chậm lại.

Sống lưng áp trên ghế hơi duỗi thẳng, cậu cứng người mà nhìn cái bút trong tay mình, trong đầu nổ đùng một tiếng.

…Cái bút này, sao mà giống với cái đã áp lên môi Đoàn Lăng vào ban ngày thế.



Sau khi Tiểu Mạo rời khỏi Dương Trừng, cuộc sống của nhân vật chính yên bình lạ thường.

Đoàn Lăng không gặp phải rắc rối gì nữa nên tự nhiên cậu cũng được nhàn hạ. Điều duy nhất cần phải bận tâm không phải là ‘tình địch’ hay nhân vật chính, mà là Mạnh Kỳ Cửu ở tầng trên. Nhưng mà những ngày an nhàn lại kéo dài quá, khi tháng Mười sắp đến gần, tâm lý Tạ Ninh dần bắt đầu cảm thấy bứt rứt nóng ruột.

Bởi vì, gần đây thật sự là yên bình quá, đã thế lại còn yên bình hơi bị lâu rồi.

Cậu và Đoàn Lăng đã quay trở lại trạng thái lúc trước, mối quan hệ nhìn không ra là người yêu nhưng vẫn cứ treo cái mác vậy. Tuy là so với hồi trước thì tần suất Đoàn Lăng đưa cậu về ‘nhà’ nhiều hơn, nhưng số lần bọn cậu cùng xuất hiện lại ngày càng ít đi.

Chủ yếu là do mâu thuẫn không có mấy, có vài lần cậu cố gắng chọc tức Đoàn Lăng nổi điên, hắn mà khó chịu đến một mức độ nhất định nào đó thì sẽ thô bạo nhéo cái mặt của cậu một lúc, hoặc sẽ ném cậu ra khỏi xe, nhưng đều không hề nhắc tới việc chia tay.

Sau khi Tiểu Mạo tức giận bỏ đi, bởi vì cái loa cỡ lớn Hà Mạn Quyển dốc hết sức tuyên truyền mà lời đồn giữa cậu và Đoàn Lăng càng lúc càng kỳ quái hơn cả hồi trước, nhưng hiệu quả của công cụ hình người cũng rõ rệt hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play