Diệp Tri Manh vẫn luôn rất thích mùi hương trên người Lý Kiến Vi, sạch sẽ và lạnh lẽo, rất hợp với khí chất của cậu ấy, thế nhưng điều khiến cô bất ngờ là cái ôm của cậu ấy lại vô cùng ấm áp. Mùa đông ở thành phố Z rất lạnh, ấy vậy mà cô không mặc áo khoác lông vũ, áo khoác cashmere cũng không cản nổi gió lạnh thổi tới nên cô đã lạnh cóng người từ lâu rồi, chỉ ngơ ngẩn hai giây cô đã lập tức đáp lại cái ôm của cậu ấy.
 
Lý Kiến Vi bị động tác này của cô làm cho giật mình thế là trong chừng nửa phút đầu óc cậu ấy gần như tê liệt. Cái cách cậu ôm chặt lấy Diệp Tri Manh giống như một người bạn, ngoại trừ cánh tay ra thì hầu như chẳng có chỗ nào chạm vào cô. Thế nhưng Diệp Tri Manh lại ôm cậu thật chặt.
 
Cô gục đầu xuống sau đó tựa đầu lên vai cậu, còn miệng thì áp lên cổ cậu, hơi thở quyện vào xúc cảm mềm mại của làn da khiến cho Lý Kiến Vi không biết phải làm sao, tay cũng không biết nên đặt vào chỗ nào nữa mà cứ để lơ lửng trong hư không một chút mới đặt lên sau tóc cô.
 
Diệp Tri Manh không khóc nữa, thế nhưng lại vô thức thở hổn hển, hai người họ áp sát vào nhau khiến cậu không dám nhúc nhích một xíu nào, cũng chẳng dám thở mạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play