Thể loại: Bách hợp, 1v1, HE, Xuyên không, Trọng sinh.
Giới thiệu
Vì có chị, thế nên mùa hè mới trở nên đẹp đẽ nhường ấy, vì có nụ cười của chị, nên đó mới là mùa hè tuyệt vời nhất của tôi.
Một nụ cười rực rỡ, loá mắt hơn cả mặt trời…
Một nụ cười đem lại nguồn sáng cho thuở niên thiếu của tôi.
Nụ cười của chị thật nở rộ...vào ngày chị mặc váy cưới.
Tôi hoà mình vào những vị khách trong hôn lễ của chị, im lặng ngắm nhìn chị từ xa, nhìn gương mặt đã được trang điểm của chị, nhìn cặp mắt long lanh ngấn nước của chị, nhìn nụ cười trên khoé môi chị. Nhìn chị hạnh phúc, tôi cũng rất vui vẻ...nhưng tại sao nước mắt tôi lại rơi?
Phút chốc chị ấy lại quay xuống nhìn tôi, tôi dần câm nín, thanh âm của tôi cũng theo nước mắt mà trở nên nhạt đi.
"Chúc chị...tân hôn vui vẻ."
Nếu ngày đó tôi có đủ can đảm đi về phía chị, kéo chị ra khỏi đám đông, cùng nắm tay nhau chạy về hướng mặt trời...
Văn Án
Tư Hạ của mười bảy tuổi, yêu Thường Hi. Thường Hi của hai mươi hai tuổi, gặp gỡ Tư Hạ. Tư Hạ của hai mươi lăm tuổi, vẫn còn yêu chị ấy. Thường Hi của ba mươi tuổi, lấy chồng. Cứ ngỡ sẽ mất đi chị ấy mãi mãi, nếu hiện tại cho cô một điều ước, cô chỉ ước một lần nữa có thể nhìn thấy chị ấy, được nghe giọng nói của chị ấy khi gọi tên cô, và được chứng kiến nụ cười của chị thêm một lần nữa. Nhưng chỉ là một lần thôi. Đời này của cô đau khổ như thế là cùng, không cần phải dằn vặt bản thân thêm nữa. Nếu được trở lại quá khứ, cô muốn triệt để quên đi Thường Hi. Nếu được trở lại quá khứ, buổi chiều hôm ấy cô sẽ không vì ham vui náo nhiệt mà bước ra khỏi cửa, để rồi gặp gỡ chị ấy. Cô không muốn yêu Thường Hi nữa, cô yêu đến mệt rồi, cô không muốn lại tiếp tục trải qua tám năm đau khổ như vậy. Ông trời dường như nghe được tiếng lòng của Tư Hạ, trời mưa còn đi kèm theo vài tiếng sấm, ông ấy liền tặng cho cô một cú... Tư Hạ lại trở về năm mười bảy tuổi...