Chương 632

“Không thể, không thể nào”, Thành Côn ở vị trí trên cao vô thức đứng dậy nhìn chiến đài bằng khuôn mặt không sao tin nổi.

“Đây…”, sắc mặt mấy người phía Dương Đỉnh Thiên thì càng không phải bàn, bọn họ trơ mắt nhìn chiến đài và không nói nổi thành lời.

Xung quanh bàn tán xôn xao tạo thành một làn sóng. Mặc dù bọn họ chưa phải đối mặt với Nhất Niệm Hoa Khai nhưng sự đáng sợ liên quan đến bí thuật này lại quá nhiều. Năm xưa từng có cả một tông bước vào huyễn cảnh này và cuối cùng bị xoá sạch tu vi, sự đáng sợ của bí pháp này có thể thấy là hết sức khủng khiếp.

Hiện giờ, huyền thuật bá đạo đột nhiên bị Diệp Thành công phá, không kinh ngạc mới lạ.

Phụt!

Khi tất cả còn đang thẫn thờ thì một kiếm của Diệp Thành đã đâm xuyên vai Cơ Tuyết Băng.

Ở cự li ba trượng, Diệp Thành đột nhiên tỉnh lại rồi đột nhiên công kích, vả lại cái mà hắn dùng còn là Phong Thần Quyết. Kể cả là Huyền Linh Chi Thể Cơ Tuyết Băng cũng có có khả năng tránh được và lập tức trúng chiêu.

Máu tươi bắn ra, Cơ Tuyết Băng nhanh chóng lùi về sau, trong đôi mắt tuyệt đẹp kia lần đầu tiên hiện lên cái nhìn kinh ngạc.

“Nhất Niệm Hoa Khai, được lắm”, Diệp Thành không hề đuổi theo tấn công mà ngược lại hắn lảo đảo, khoé miệng trào máu.

Nếu như hỏi hắn làm cách nào để phá được huyền thuật Nhất Niệm Hoa Khai thì đương nhiên có công lao của Lục Đạo Tiên Luân Nhãn. Con mắt nghịch thiên của tiên tộc này có khả năng công phá mọi hư huyễn trên thế gian, và đương nhiên cũng bao gồm cả Nhất Niệm Hoa Khai này trong đó.

Có điều vì Diệp Thành không có huyết mạch của tiên tộc nên không thể phát huy sức mạnh tối đa của Tiên Luân Nhãn và cũng vì vậy mà hắn phải trả cái giá không hề nhỏ.

“Trận chiến này được định sẵn là khốc liệt rồi”, Diệp Thành cố gắng đứng vững, hắn từ từ lau đi vết máu trên khoé miệng.

Phía đối diện, sắc mặt của Cơ Tuyết Băng đã lạnh hẳn lại sau giây phút kinh ngạc, có vẻ như cho dù Diệp Thành có phá được Nhất Niệm Hoa Khai của cô ta thì cũng vẫn không thể đánh bại cô ta vậy.

Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, Cơ Tuyết Băng lại lần nữa kết ấn.

Tiếp sau đó, hai luồng khí trong cơ thể cô ta lần lượt bay ra ngoài, sau đó hoá thành hình người Cơ Tuyết Băng ở hai bên trái phải, thêm cô ta nữa, tổng cộng có ba Cơ Tuyết Băng đều mặc y phục giống nhau, thần sắc lạnh nhạt giống như tiên nữ từ Cửu Thiên hạ phàm.

“Phân thân?”, bên dưới ngỡ ngàng.

“Không phải phân thân”, Diệp Thành đứng ở phía đối diện Cơ Tuyết Băng nheo mắt lại, điều khiến hắn kinh ngạc chính là những phiên bản Cơ Tuyết Băng kia đều là bản chính, đến cả khí tức và tu vi, cảnh giới đều giống hết nhau.

“Đây là bí pháp gì?”, Diệp Thành không khỏi bất ngờ, với hiểu biết của hắn thì đương nhiên không thể hiểu nổi mọi thứ. Một Cơ Tuyết Băng đã đủ khiến hắn thảm hại rồi chứ nói gì tới ba Cơ Tuyết Băng thực lực như nhau.

“Nhất khí hoá tam thanh”, trong hư không, Đông Hoàng Thái Tâm lên tiếng với giọng nói khác thường: “Khả năng thần thông này mà cũng đã thức tỉnh rồi sao?”

“Lần này Diệp Thành không lối thoát rồi”, Phục Nhai trầm trồ: “Đó là ba Cơ Tuyết Băng, cùng thực lực, bí pháp giống nhau, đến cả ý niệm cũng như nhau”.

“Chưởng môn sư bác, đó là bí pháp gì vậy ạ?”, bên dưới, phía Hằng Nhạc Tông, mấy người phía Tư Đồ Ngọc lại nhìn Dương Đỉnh Thiên bằng con mắt có phần khó hiểu.

Chỉ là lần này Dương Đỉnh Thiên trước giờ vẫn thể hiện sự am hiểu của mình thì lại lắc đầu bất lực: “Ta chưa từng nghe nói tới”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play