Chương 284

“Đạo Huyền sư huynh quá lời rồi, bọn họ chỉ là nhất thời hung hăng mà thôi”, mặc dù bị dạy dỗ nhưng mấy người phía Cát Hồng vẫn tỏ vẻ điềm nhiên.

“Dạy hư đệ tử”, Phong Vô Ngấn trầm lặng lên tiếng không nể nang ba người còn lại.

“Thắng mới là giỏi”, cả ba liếc sang Phong Vô Ngấn hắng giọng.

“Đồ đệ của ta, cho dù là thua cũng thua quang minh chính đại”, Sở Huyên lạnh giọng, cô đã nhấc chân bước đi. Mặc dù Diệp Thành thua rồi nhưng cô không muốn đồ đệ của mình phải chịu lời mắng chửi dèm pha, hắn không phải là tội nhân, tại sao phải chịu sự chỉ trích như vậy.

Thế nhưng đúng lúc cô định bước xuống khỏi vân đoan thì bàn chân chợt khựng lại giữa không trung, vì bên dưới, bóng hình đẫm máu của Diệp Thành đã lại lần nữa đứng dậy.

“Đây…”, thấy cảnh tượng này, Sở Huyên vô thức bụm miệng cười.

“Tiểu tử này…”, lúc này, cho dù là Đạo Huyền Chân Nhân hay mấy người phía Từ Phúc thì đều không chờ đợi được nữa mà đều đồng loạt đứng dậy, hướng ánh mắt về phía Diệp Thành.

“Sao có thể?”, Cát Hồng, Thanh Dương Chân Nhân, Triệu Chí Kính cũng đứng dậy theo, vẻ mặt không che giấu nổi sự bất ngờ.

Tốt!

Tốt lắm!

Bên dưới lại vang lên tiếng reo hò. So với bọn họ thì đệ tử của Nhân Dương Phong, Địa Dương Phong và Giới Luật Đường trông hết sức khó coi.

“Không thể, không thể nào”, đương nhiên, Tử Sam trên chiến đài phải trố mắt ra nhìn, hắn không thể tin vào cảnh tượng trước mặt.

“Ta đã đặt cược mọi thứ, ngươi dựa vào gì mà bảo ta thua?”, sau giọng nói khản đặc vang lên, Diệp Thành từ từ ngẩng khuôn mặt loang lổ máu, còn đôi mắt đỏ ngầu kia mang theo ánh nhìn với tín niệm tất thắng.

Giết!

Chiến!

Từ khi chân khí bạo tàn kia được luyện hoá, mặc dù Diệp Thành vẫn trọng thương đầy mình nhưng khí tức trong cơ thể đã ổn định hơn, khả năng phục hồi bá đạo nhờ có luyện thể.

Rầm!

Bôn lôi chưởng!

Hám sơn!

Trận đại chiến lại bắt đầu, cả hai tên điên cuồng lao vào nhau.

Huyền quang ấn!

Kinh tiêu kiếm quyết!

Vừa khai chiến, cả hai liền sử dụng mật pháp liên tục.

Rầm!

Lần này không chỉ Diệp Thành bị thương mà Tử Sam cũng bị thương liên tiếp, chỉ vì những đòn công kích của Diệp Thành căn bản là những đả pháp mạng đổi mạng, một chưởng hắn đánh trúng Diệp Thành thì hắn đồng thời cũng nhận về một chưởng của Diệp Thành. Hắn đâm Diệp Thành một đao thì giây phút sau Diệp Thành đáp lại hắn bằng một nhát kiếm.

“Cơ thể ngươi cũng đã thành ra thế này rồi, ta xem ngươi còn cố được đến bao giờ”.

Gừ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play