Giang Ý Đồng đứng ở ngã tư đèn giao thông, nhìn dòng xe cộ ào ạt nối đuôi nhau và dòng người thì vội vàng lướt qua nhau. Trong số những người ở đây, được mấy ai có thể gạt bỏ hết những âu lo, ung dung mà sống một cuộc đời thảnh thơi đây chứ?
Cô chỉ là một cá thể nhỏ nhoi trong số họ, sống ở thời điểm hiện tại chỉ còn cách nhìn nhận sự thật mới có thể hưởng thụ trọn vẹn cuộc sống này.
Cuộc đời không như là mơ, vậy nên từ lâu cô đã học được cách quản lý cảm xúc của mình và giải thoát bản thân khỏi những cảm xúc tiêu cực.
Cô có thói quen thường xuyên đứng thẫn thờ bên lề đường hay ở những ngã tư đèn giao thông, thói quen giải toả những căng thẳng và phiền muộn trong lòng trong những khung cảnh như thế này, nhìn dòng người qua lại trên phố khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Cũng không biết từ khi nào việc này vô thức đã trở thành một thói quen như một phương thức chữa lành tâm hồn độc nhất vô nhị của cô.
Cô không muốn mình phải buồn rầu quá lâu. Sau khi sắp xếp lại cảm xúc, cô lê tấm thân mệt mỏi về nhà.
Vừa về đến nhà, Hà Lục Lục vừa nhìn thấy cô lập tức la lên: “A”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT