"Không dám" Tự Giải Ngâu đáp.
Nhất thời không khí yên lặng đến đáng sợ, Trác Vỹ Ân lùi ra ngoài ghé đến bên cạnh A Cửu.
"Này, ngươi nói xem đây có phải gọi là tình tay ba trong truyền thuyết hay không?"
Nhưng mà A Cửu không có trả lời.
Vẫn là Kênh Siêu phá giải bầu không khí ngượng ngùng này.
"Chủ tử, bây giờ nên để vị tiên sinh này ở..."
"Tùy ngươi bày trí, có hiểu không?"
Kênh Siêu đương nhiên hiểu dụng ý trong lời nói của Tự Giải Ngâu.
Tất nhiên là tùy gã sắp xếp nhưng không được ở gần đây rồi.
"Vâng, đệ lập tức đi sắp xếp"
Tự Giải Ngâu lôi Đại Vu Qua đi, Tát Long bước lên chặn lại.
Y cảm nhận được bàn tay của Tự Giải Ngâu cầm cánh tay mình đột nhiên nắm chặt.
Đại Vu Qua nãy giờ còn rất nhạc nhiên vì Tát Long biết nói chuyện? Vậy mà bao nhiêu năm nay y cứ tưởng Tát Long bị...!Tại sao từ nhỏ hắn đã không nói?
Tát Long nhìn thẳng vào mắt Đại Vu Qua nhưng không nói gì, Đại Vu Qua theo thói quen mở miệng.
"Tát Long, ta ở đây rất ổn, ngươi nghỉ ngơi trước đi, hôm khác chúng ta sẽ trò chuyện nhé"
Y còn rất nhiều điều muốn hỏi hắn.
Nhưng không phải ở đây.
Lần này là Đại Vu Qua kéo Tự Giải Ngâu đi.
Về đến phòng riêng của hắn rồi mà hắn vẫn không buông tay, Đại Vu Qua thắc mắc.
"Đại...!ngươi sao vậy?"
"Hắn ta có quan hệ gì với ngươi?"
"Lúc nãy ta đã nói rồi mà, Tát Long và ta bằng hữu!"
Tự Giải Ngâu buông tay.
"Hội hoa đăng hắn cũng đến tìm ngươi"
Đại Vu Qua tức cười, nhưng chợt nhận ra gì đó.
"Ngươi nhìn thấy? Ngươi sao lại để ý đến mấy chuyện đó chứ?"
Sắc mặt Tự Giải Ngâu lạnh băng, cởi bỏ áo choàng.
"Sau này ngươi không được rời khỏi ta...!dù là nửa bước."
Đại Vu Qua thở dài.
"Ta phải tắm rửa"
Đại Vu Qua nghe vậy thì rời đi, hắn lạnh giọng.
"Ngươi muốn đi đâu? Đến đây, giúp ta tắm rửa"
Y biết có phản đối thì cũng không nói lý lại hắn, Đại Vu Qua đi ra sau tấm bình phong, cầm lên cái thùng định đi ra ngoài xách nước.
Thật hết biết nói nổi.
Tự Giải Ngâu lạnh giọng.
"Ai kêu ngươi làm chuyện đó, đến giúp ta cởi y phục"
A Cửu bên ngoài nghe nói chủ tử muốn tắm thì nhanh nhẹn đi gọi người mang nước.
Vậy nên lúc thuộc hạ mang nước vào thì nhìn thấy Đại Vu Qua đang ra sức tháo thắt lưng của chủ tử mình.
Cả đám thức thời cúi đầu, không dám đưa mắt nhìn loạn, mà nhanh tay đổ nước vào bồn tắm làm bằng thùng gỗ lớn, rồi nhanh chóng ra ngoài, còn không quên đóng kín cửa lại.
Bên trong, Đại Vu Qua chẳng biết trốn mặt vào đâu.
Mà cái dây thắt lưng của hắn thật sự rất chặt chẽ đi.
Y dùng sức cỡ nào cũng không nhúc nhích.
Ngón tay y thanh thoát, trắng trẻo thon dài, đầu ngón tay vì ma sát với thắt lưng của hắn mà đỏ lên.
Hầu kết khẽ động, Tự Giải Ngâu dời đi tầm mắt, đẩy tay Đại Vu Qua ra.
"Để ta làm"
Ngay tức khắc Tự Giải Ngâu không mảnh vải che thân, đứng sừng sững trước mặt y.
Đại Vu Qua toàn thân cứng đơ, ánh mắt khảm vào lồng ngực rồi đến cơ bụng săn chắc của hắn.
Từng tiếng thình thịch thình thịch vang vọng bên tai, Tự Giải Ngâu nhẹ giọng.
"Thích sao?"
Y giật mình tỉnh táo, quay ngoắt đi chỗ khác.
"Nói bậy, không có liêm sỉ"
Tự Giải Ngâu đi đến, ghé sát tai y thì thầm.
"Phu quân nhà mình mà ngại cái gì" Rồi mỉm cười lướt qua người y bước vào bồn tắm.
"Ngươi ngươi ngươi ngươi..."
Hình như khi nãy y mơ hồ đã nhìn thấy...!nó lớn lên dũng mãnh còn hơn của y gấp đôi lần.
Hắn đã yên bề bên trong một lúc, mà Đại Vu Qua vẫn cứ đứng im thất thần.
Hắn phì cười rồi lập tức lạnh nhạt cất lời.
"Chà lưng cho ta, còn đứng ngây ra đó làm gì?"
Y lắc đầu lia lịa, không cho đầu óc nghĩ đến những chuyện đáng xấu hổ như vậy nữa.