"Nhìn đủ chưa?"
Tự Giải Ngâu không rời mắt khẽ lắc đầu, mãi không thấy y phản ứng hắn mới nói.
"Vu Qua, ta không thích đại tiểu thư"
"Không liên quan đến ta"
"Chẳng lẽ nhị công tử không biết người ta thích là ai?"
Bàn tay cầm bình rượu đột nhiên dừng lại, y không biết cảm giác này là cái gì, y cũng không quan tâm lắm.
Hắn chẳng bận tâm người trước mặt có muốn trả lời hay không.
"Vu Qua, hình như ta thích em rồi".
Đại Vu Qua vẫn không có phản ứng gì.
Y suy nghĩ hồi lâu, cả căn phòng chìm trong sự im lặng, Tự Giải Ngâu thấy y khẽ chép miệng gọi hắn một tiếng.
"Tỷ phu"
Tự Giải Ngâu: ??
"Ngươi là tỷ phu của ta, sau này đừng có nói những lời như thế với ta nữa"
Lúc nãy nô tì kia nói với y, Tự Giải Ngâu đã chấp nhận lời hứa hôn, Đại Lục Di và Tự Giải Ngâu muốn đi dạo, tỷ tỷ không muốn gặp mặt y, nên kêu y trở về phòng.
Hắn tưởng rằng y không biết gì hay sao.
Tự Giải Ngâu nhíu mày.
"Nhị công tử gọi ta là gì?"
Còn giả vờ không hiểu, Đại Vu Qua không muốn nói nhiều với hắn nữa.
"Ta muốn ngủ ngươi về đi"
Thật không biết phải làm sao với y, hắn đứng dậy gấp gáp nắm lấy tay Đại Vu Qua.
"Vu Qua, em thật biết cách chọc tức ta"
Nếu tỷ tỷ biết Tự Giải Ngâu nửa đêm nửa hôm còn ở trong phòng y, không biết sẽ lại suy nghĩ lung tung cái gì.
Y giật tay lại.
"Tự Giải Ngâu ta thật không hiểu nổi, ngươi sắp thành thân với tỷ tỷ của ta, giờ ở đây lại nói thích ta, tim ngươi có mấy ngăn vậy"
"Ta bao giờ nói sẽ thành thân với đại tiểu thư"
Đại Vu Qua bực bội, tóm lại y muốn hắn lập tức ra ngoài, còn hắn thì chấp nhặt từng câu nói, dây dưa không dứt.
"Được, cho là ngươi không có khả năng trở thành tỷ phu của ta đi, bây giờ ngươi đi được chưa?"
"Vu Qua ta thật sự thích em, sao em cứ không tin ta chứ"
"Hai nam nhân thì thích nhau cái gì?" Đại Vu Qua đứng bật dậy, không kiên nhẫn vừa đi vừa nói tiếp.
"Ngươi không đi thì bổn công tử đi"
Thật hết cách với y.
Tự Giải Ngâu bước theo, vươn tay ôm eo y kéo trở về.
"Em thật sự không biết hai nam nhân thích nhau sẽ làm gì sao?"
Đại Vu Qua mở to mắt vô cùng ngạc nhiên, lại không biết phải làm gì với hành động của Tự Giải Ngâu lúc này, hai tay y vô thức đặt trên ngực hắn, lắp ba lắp bắp nói.
"Ta...!Ta không biết"
Đại Vu Qua càng đẩy, Tự Giải Ngâu bất đắc dĩ càng siết chặt tay hơn, hắn biết rất rõ nếu so sánh võ công, hắn đương nhiên không phải đối thủ của Đại Vu Qua.
Cảm nhận thân thể nhỏ nhắn trong tay mình, vừa khéo rất hợp ý hắn.
Tự Giải Ngâu hưởng thụ vẻ lúng túng trong mắt Đại Vu Qua.
Nhìn thẳng vào y nhẹ nhàng hỏi.
"Thật sự không biết?"
Nhận ra mình càng động người trước mặt càng ôm chặt hơn, Đại Vu Qua liền đứng bất động, sợ sẽ cọ xát đến thứ không nên cọ.
"Ta..
ta có nói không biết hai nam nhân thích nhau sẽ làm gì đâu, ý của ta...!Là là..."
Tự Giải Ngâu mỉm cười.
"Ò, Vậy là em biết hả?"
Đại Vu Qua quýnh quáng cả lên.
"Không không không..
Ta..."
Y làm sao biết được cái chuyện hai nam nhân gì đó chứ, y đã từng thấy qua bao giờ đâu.
Trời ạ y đang tò mò cái gì vậy nè.
Gì chứ, Đại Vu Qua cảm thấy có gì đó sai sai thì phải, vì cớ gì y trả lời cái gì cũng đều cảm thấy không đúng vậy.
Lạ lùng hơn là càng dính sát vào hắn, y lại càng không thể bình tĩnh được.
Chính Đại Vu Qua cũng không biết rằng dáng vẻ ngây thơ ngốc ngốc của y bây giờ có bao nhiêu là quyến rũ, chẳng biết do ngại ngùng hay do men rượu gây ra mà mặt y đã đỏ ửng đến mang tai, rãi đều lên cả chiếc cổ trắng ngần dưới áo, khiến hô hấp của Tự Giải Ngâu như bị đình trệ vậy.
Trên eo lại chặt thêm một vòng, hắn đưa ngón tay nâng cằm Đại Vu Qua.
"Vậy để ta dạy em"
Dứt lời liền cúi xuống, chạm nhẹ vào môi Đại Vu Qua, mút nhẹ môi dưới của y một cái, hắn cật lực kiềm chế liền luyến tiếc rời ra, di chuyển nụ hôn trên khoé miệng, ôn nhu chạm trên mũi, lại hôn hôn khoé mắt cuối cùng là dừng lại trên trán Đại Vu Qua.
Nụ hôn không hề sâu, nhưng Đại Vu Qua vẫn cảm nhận được chiếc lưỡi ẩm ướt như có như không của hắn chạm qua trên môi y.
Không xong rồi, y vậy mà lại có phản ứng.