Bà Aubrey nhấp một ngụm trà, chất lỏng ấm nóng chảy xuống cổ trong khi nhìn Eve, cô đang đứng đun sữa ở bếp.

"Trước khi người cá bị chặt đầu, ả đã.."

"Ta biết."

Người phụ nữ trả lời. Sau ngần ấy năm bảo vệ Eve, người phụ nữ đã trở nên nhạy bén hơn trong việc nhận thức những điều mà người khác đang chú ý.

"Đến bây giờ ả vẫn chưa nhận ra điều đó. Dì có nghĩ vì sao ả biết được không?" Eve cầm bình sữa ấm lên và rót nó vào ly.

Bà Aubrey hỏi cô:

"Chúng ta không có nhiều thông tin về tiên cá hay người cá. Thư viện địa phương trong thị trấn cũng không có tin về họ, nhỉ?"

Eve lắc đầu:

"Không đề cập đến sinh vật nào cả."

Tầng lớp thượng lưu âm thầm giữ kín tất cả những thông tin đó để cho những kẻ hạ lưu phải sống trong bóng đêm.

"Dinh thự Moriarty có thư viện riêng nhưng cháu chưa bao giờ bước chân vào đó." Eve nói, vì những nơi như thế là cấm địa đối với một thường dân như cô.

Ngày hôm sau, người dân Meadow không ngừng bàn tán về chuyện người cá mà họ đã chứng kiến đêm qua. Các cuộc thảo luận chỉ xoay quanh vấn đề này, thậm chí một số người còn thêm mắm dặm muối vào câu chuyện.

Eve lên đường đến dinh thự Moriarty. Khi đến dinh thự, cô thấy bà Annalise và chồng bà đang đứng ở hành lang, họ thấp giọng nói chuyện với nhau.

Cô cúi đầu muốn nhanh chóng đi qua đó nhưng nữ ma cà rồng đã ngăn cô lại.

"Cô Barlow."

Eve thầm nghĩ không biết có phải người phụ nữ này định đe dọa cô lần nữa không. Cô lịch sự hỏi:

"Vâng, thưa bà?"

"Không chào hỏi gì à? Tôi thắc mắc con gái tôi đang được dạy ứng xử như thế nào đấy, ngay cả bản thân cô còn không biết phép tắc ứng xử mà." Bà Annalise nhẹ giọng.

"Cô Allie có cách ứng xử rất tốt, thưa bà Annalise." Eve đáp.

Ông Moriarty đặt tay lên lưng vợ mình, bà Annalise liếc nhìn kẻ hạ lưu đang đứng trong hành lang rộng lớn của họ. Người đàn ông nói:

"Công việc giảng dạy của cô được đánh giá rất cao, cô Barlow. Con gái Allie của tôi đang làm rất tốt dưới sự hướng dẫn của cô. Kỹ năng viết của con bé dần được cải thiện hơn rồi."

Eve cúi đầu:

"Cảm ơn ông Moriarty. Tôi chỉ đang giúp cô Allie nhiều nhất có thể thôi ạ."

"Eduard, chồng yêu. Tôi hy vọng ông không quên lời hứa của ông với tôi."

Bà Annalise ngăn chồng lại và nhắc nhở ông điều gì đó, ông mỉm cười với bà.

"Tôi sẽ không quên đâu, nhưng bà cũng hãy nhớ việc của mình đấy."

Người đàn ông trả lời. Eve không biết họ đang hứa hẹn với nhau điều gì.

"Tôi giữ lời mà."

Bà Annalise đáp, nở một nụ cười lịch sự, sau đó bà chuyển tầm mắt sang Eve. Bà nhếch môi cười:

"Cô Barlow, ba ngày nữa có một vũ hội. Cô sẽ phải tham dự vì Allie có thể sẽ cần giúp đỡ hoặc cần người bầu bạn. Cứ xem như là chúng tôi rộng lượng mời cô đi, không phải ai cũng may mắn nhận được đâu."

Trước lời mời bất ngờ của người phụ nữ, Eve hơi tái mặt. Lúc nghe cô Marceline mời, cô đã nghĩ tới cảnh bị người phụ nữ này cấm tham dự vũ hội rồi.

Cô vội cúi đầu và xin lỗi:

"Thứ lỗi cho tôi, thưa bà, tôi đã nói với cô Marceline rồi, tôi không thể tham dự vũ hội ngày hôm đó được."

Bà Annalise đã không mời cô vì bà ta muốn thế. Thực ra, bà muốn cô gái này tránh xa dinh thự và không bao giờ bước chân vào đây nữa cơ. Bà mời cô chẳng qua vì chồng bà đã hứa sẽ thuyết phục Vincent thay gia sư mới trong vòng sáu tháng tới.

Ấy vậy mà con người vô ơn này lại từ chối lời mời của bà. Nữ ma cà rồng trừng mắt nhìn Eve.

"Đó không phải câu hỏi mà là mệnh lệnh."

Bà Annalise khẳng định. Ch𝘂yên‎ 𝐭rang‎ đọc‎ 𝐭r𝘂yện‎ [‎ 𝐭‎ r‎ 𝘂‎ 𝓶‎ 𝐭‎ r‎ 𝘂‎ y‎ 𝘦‎ n.vn‎ ‎ ]

"Công việc của gia sư không chỉ ở trong phòng piano. Tôi tin cô biết điều đó, hình như vài ngày trước cô cũng nói như vậy nhỉ. Trừ khi cô tự chấp nhận rằng mình không phù hợp với công việc này. Eduard, ông thấy thế nào?"

Ông Moriarty cũng rất ngạc nhiên trước lời mời của vợ mình, bởi vì khách của họ đều thuộc tầng lớp thượng lưu.

"Không sao, cô ấy là gia sư của Allie mà. Tôi phải đi rồi."

Ông Moriarty nói rồi hôn lên má vợ:

"Gặp lại bà sau."

Ông Moriarty quay người rời đi theo hướng Eve đã đến, bà Annalise cũng quay người bước đi.

"Bà Annalise! Nhà tôi có người bệnh ạ." Eve vội vã đến bên cạnh người phụ nữ.

"Đúng là một con người vô ơn và vô trách nhiệm."

Giọng bà Annalise nói như hát.

"Vậy cô ở đây làm gì, sao không về chăm sóc người bệnh đi?"

"Tôi xin lỗi nhưng.."

Nữ ma cà rồng quay lại và bước một bước về phía Eve, cô khéo léo lùi lại một bước. Bà nheo mắt:

"Tôi đã tử tế mời cô rồi, nếu cô thấy những việc khác đáng ưu tiên hơn, thì tốt nhất là cô nên nghỉ việc ngay bây giờ và làm những gì cô cho là quan trọng đi. Có thể là cô được Vincent thuê nhưng đừng nghĩ cô có thể từ chối và cư xử thô lỗ với nhà Moriarty này. Chúng tôi không tử tế đến thế đâu."

Người phụ nữ nở một nụ cười nhẹ rồi bỏ đi.

Cô nghe thấy giọng nói ở phía cuối hành lang, sau đó cô thấy Vincent và quản gia đang nói chuyện. Dù bà Annalise có đe dọa cô như nào thì Vincent cũng sẽ cứu cô!

"Chào buổi sáng, cậu chủ Vincent. Tôi có chuyện muốn nói với cậu."

Eve vội tiến đến gần anh. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, cô nói:

"Tôi được bà Annalise mời tham dự vũ hội."

"Cô may mắn thật đấy, chắc hẳn cô đang rất vui." Vincent tươi cười nhận xét, Eve lắc đầu.

"Không, ngày hôm đó tôi không thể đến được. Làm ơn." Eve cầu xin với vẻ mặt đầy hy vọng.

"Đừng lo, cô Barlow, hôm đó cô sẽ không bị hút đến khô cả máu đâu. Chúng tôi đã chuẩn bị người khác rồi."

Vincent cười đáp:

"Ma cà rồng hiếm khi uống máu của khách lắm. Thư giãn đi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play