Đợi chờ tình yêu từ một người không dành trái tim cho mình, tựa như chờ đợi một con tàu nơi sân bay, đợi một chiếc xe trên biển, như đợi chờ một trận tuyết rơi tháng sáu.
Châu Tri Tri sinh ra trên hòn đảo Đông Nam Á, cho đến năm tám tuổi mới theo bố mẹ trở về Liên Thành. Một cô gái lớn lên bên cạnh biển, ngắm nhìn đại dương bao la, thấy qua sóng to gió lớn, từng thấy cá voi, cá heo hay như thế giới duyên dáng và sinh động dưới đáy biển sâu, chỉ có điều cô chưa từng thấy tuyết bao giờ.
Khi cô về nước, lúc ấy đang là đầu hạ, cách thời gian nghỉ hè còn một khoảng, bố mẹ chỉ đành cho cô nhập học trường mới làm một học sinh chuyển trường. Cô đến có phần đột ngột, tính cách lại hướng nội, không thích chủ động nói chuyện với người khác, các bạn nữ trên lớp đều có nhóm của mình, chỉ riêng cô thui thủi một mình.
Một hôm ngủ trưa, các bạn nữ như thường lệ quây quần ríu rít thảo luận các thể loại đề tài với nhau, chẳng biết làm sao lại nói đến chuyến du lịch vào mùa hè sắp đến, mong muốn bố mẹ đưa mình đi đâu chơi, nói mãi rồi lại kể đến chuyến đi chơi lần trước, một bạn nói, mùa đông năm ngoái bố đưa mình đi Cáp Nhĩ Tân trượt tuyết, Wow , tuyết ở đó rất to và đẹp nha! Một bạn khác lập tức nói, tuyết ở Cáp Nhĩ Tân chắc chắn không đẹp bằng cảnh tuyết rơi ở Hokkaido đâu, thật sự rất, vô cùng, cực kì trắng luôn, dày lại mềm mại, giống thế giới cổ tích vậy đó...
Các cô gái nhỏ hào hứng so sánh, bỗng có ai đó quay đầu, nhìn thấy Châu Tri Tri đang lắng nghe một cách say mê liền hỏi: "Ê, bạn học sinh chuyển trường này, nghe nói bạn lớn lên ở xứ nhiệt đới, vậy bạn chắc chắn chưa từng thấy tuyết đúng không?"
Cô xác thực chưa từng nhìn thấy tuyết, chỉ được xem trên ti vi. Cô gật đầu. Mấy cô bé chẳng kiêng nể gì cười ồ lên, chỉ vào cô nhao nhao nói, trời ạ, Châu Tri Tri, cậu thật đáng thương, vậy mà chưa từng thấy tuyết bao giờ ư! Thật sự quá quê mùa rồi...
Những cô bé tám tuổi khi ấy, nói năng ngoài miệng trong lòng chẳng có ý gì, chớp mắt đã quên, nhưng đối với người bị chê cười mà nói sẽ lưu lại vết thương trong tim. Cuối tuần đó, vừa hay là sinh nhật tròn tám tuổi của cô, vốn dĩ sinh nhật của bạn nhỏ chỉ cần ăn bữa cơm, đi công viên giải trí rồi cắt bánh kem là được rồi, nhưng ông nội Châu rất yêu thương đứa cháu gái nhỏ nhất này, cho nên đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật, nhà họ Châu là người kinh doanh buôn bán lớn, ông lão cũng có ý chính thức giới thiệu cô cháu gái cho bạn bè và đối tác biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play