Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 91: Ánh nhìn chết chóc.jpg


9 tháng

trướctiếp

《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》

Giờ Tống Ỷ Thi có thể tạo gói emoji cho Thẩm Diệu Chu.

Ánh nhìn chết chóc.

Thẩm Diệu Chu nhìn chằm chằm cô, không nhúc nhích, cũng không nói.

Nhất thời, hành lang cực kỳ yên tĩnh.

Người phụ trách GUCCI càng hối hận hơn.

Tại sao anh ta cảm thấy bầu không khí ở đây còn kỳ lạ hơn?

Anh ta nhìn Tống Ỷ Thi. Đây là người được ảnh đế Sở dẫn tới.

Anh ta lại nhìn Thẩm Diệu Chu. Đương nhiên phải khiến người này cảm thấy như ở nhà.

Người phụ trách cố gắng mở miệng, cố gắng phá vỡ bầu không khí.

Còn Tống Ỷ Thi rút điện thoại ra, nhấn nút trả lời, áp vào tai.

Người phụ trách:???

Họ làm gì đây?

Hai người đối diện nhau còn nói chuyện điện thoại?

Người phụ trách cảm thấy rất bối rối, anh ta cảm thấy hình như anh ta không biết nhiều về người nước này như anh ta nghĩ.

Tống Ỷ Thi đứng đó, bề ngoài trông rất vững vàng, nhưng bên trong lại hoảng sợ.

Cô ngước mắt lặng lẽ liếc Thẩm Diệu Chu, sau đó hắng giọng: “A, alo, alo …”

Giọng nói của cô lọt vào tai Thẩm Diệu Chu qua ống nghe di động, vừa ngọt ngào vừa mềm mại.

Hình như không dám nhìn cậu ấy, chỉ cầm chặt điện thoại, lông mày cụp xuống, càng đẹp như tranh vẽ.

Từ góc độ của Thẩm Diệu Chu, cậu ấy có thể thoáng thấy những ngón tay của cô sờ ốp lưng của điện thoại, móng tay trơn bóng, còn hơi ửng hồng.

Tống Ỷ Thi không biết nên nói gì, cô chỉ nói khô khan một câu: "...Ơ, ơ, hình như tín hiệu lại tốt rồi."

Thẩm Diệu Chu không nói gì.

Ánh mắt cậu ấy vẫn nhìn Tống Ỷ Thi, khiến người khác thấy khó hiểu cảm xúc của cậu ấy.

Thẩm Diệu Chu có một cảm giác rất kỳ lạ.

Tất cả mọi người và mọi thứ xung quanh như bị một màng mỏng ngăn cách ngay lập tức, âm thanh cũng biến mất. Chỉ có giọng nói của Tống Ỷ Thi trở nên cực kỳ rõ ràng. Từng câu từng chữ chạm nhẹ vào tim cậu ấy.

Cậu ấy đã bị cô lừa.

Cậu ấy nên tức giận.

Nhưng giờ phút này, trong lòng Thẩm Diệu Chu không hề giận, ngược lại còn có cảm giác chưa từng có trải qua, tâm trạng trở nên bình tĩnh một cách lạ thường.

Hai từ đột nhiên hiện lên trong đầu cậu ấy:

Tốt rồi.

Là cảm giác cảm nhận được "tốt rồi".

Cảm giác này thật lạ.

Ánh mắt Thẩm Diệu Chu nặng nề.

Cảm giác kỳ lạ này khiến cậu ấy thấy vô cùng khó chịu.

Tống Ỷ Thi thấy Thẩm Diệu Chu cứ nhìn mình, còn không định mở miệng. Tống Ỷ Thi cũng hơi hoang mang.

Đúng là đáng sợ quá!

Tống Ỷ Thi nói thầm: "Cậu đứng thế không mỏi chân à? Hay là vào trong ngồi đi? Hay để tôi lấy ghế cho cậu?"

Vừa nói, cô vừa chỉ vào phòng chờ cách đó không xa.

Giọng nói của Tống Ỷ Thi lại đè nén sự khó chịu trong lòng Thẩm Diệu Chu xuống.

Lúc này, Thẩm Diệu Chu mới trở lại bình thường, cậu ấy trả lời: "Ừm."

Tống Ỷ Thi thở phào nhẹ nhõm.

Còn có thể nói chuyện là được, cô sợ nhất người khác chỉ nhìn chằm chằm không nói.

Trợ lý Kim Duyệt ở bên cạnh cũng nhìn Thẩm Diệu Chu.

Bây giờ cậu ta cũng đã hiểu.

Cô gái trước mặt đang nói chuyện với cậu Thẩm, từng nói dối cậu Thẩm rằng tín hiệu không tốt, sau đó đột ngột cúp điện thoại nên cậu Thẩm tưởng rằng cô ấy đã xảy ra chuyện gì, mất công tìm kiếm hồi lâu, mới bi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp