《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm
Sao Đây?- Calantha TYT》
''Rất... đẹp.'' Sở Nghệ Niên nhanh chóng thuyết
phục bản thân mình. Con gái ấy mà, có lẽ đều thích những thứ đồ
như vậy. Nói cách khác thì chẳng phải là Tống Ỷ Thi đã
đem món đồ mà cô yêu thích mang tặng cho anh hay sao? Màu hồng cũng rất đáng yêu. Sở Nghệ Niên nhận xét trong lòng. Những ngón tay mảnh khảnh của Sở Nghệ Niên giữ
chặt thân bình, ánh mắt lưu lại trên mặt
bình, càng nhìn càng thấy thích mắt. ''Tiếp theo anh muốn làm gì?'' giọng nói của Tống
Ỷ Thi cắt đứt mạch suy nghĩ của anh. Sở Nghệ Niên quay đầu lại thì thấy Tống Ỷ Thi
hơi nghiêng đầu, đáy mắt lộ vẻ hiếu kỳ, mang theo một vẻ ngây thơ, hồn nhiên đặc
trưng của người con gái. Khiến cho người ta theo bản năng muốn nâng niu cô
trong lòng bàn tay mà dỗ dành. Sở Nghệ Niên mím môi dưới, sau đó cười nói:
''Đi thảm đỏ, chụp ảnh, ký tên... Sau đó là ngồi xem chương trình. Em có muốn
đi cùng không?''(truyện được dịch bởi app t y t) Đầu của Sở Nghệ Niên có vấn đề hả? Tống Ỷ Thi kinh ngạc nhìn anh, nhất thời lại
không phân biệt được là anh thực sự nghĩ như vậy hay chỉ là đang nói đùa mà
thôi. Những người bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn Sở
Nghệ Niên. Ảnh đế Sở là đang nói đùa phải không? Nếu họ bước ra ngoài cùng nhau, thì có phải
máy chủ Weibo sẽ bị tê liệt ngay tại chỗ hay không? Sở Nghệ Niên mím môi dưới. Anh nhìn dáng vẻ của Tống Ỷ Thi, cặp mắt xinh
đẹp trợn tròn, đôi môi hơi hé mở, thấp thoáng có thể thấy được cái lưỡi hồng hồng
bên trong. Có chút đáng yêu. Khoảnh khắc đó, anh thực sự muốn mang cô theo
bên mình. Mặc dù rất nhanh anh đã thấy không nỡ. Anh không muốn để quá nhiều
người nhìn thấy dáng vẻ thông minh, đáng yêu lại còn quá đỗi xinh đẹp của cô. Nhưng mãi rất lâu mà cô vẫn chưa lên tiếng,
đáy lòng của Sở Nghệ Niên liền có chút thất vọng. Căn bản là cô không muốn đứng chung với anh. Sở Nghệ Niên lại mím môi dưới, động tác lần
này dùng lực nhiều hơn, và khuôn mặt dường như cũng trở nên sắc bén hơn. Anh đưa bình giữ nhiệt cho trợ lý bên cạnh:
''Cầm đi rửa rồi đổ nước ấm vào.'' Người trợ lý có chút không nói nên lời. Anh Sở thực sự muốn dùng cái bình này hả? ''Mang cho cô Tống cốc nước nữa nhé.'' Sở Nghệ
niên quay đầu lại dặn dò. Đám nhân viên cuối cùng cũng tỉnh táo lại từ
trạng thái đờ đẫn, có một nữ nhân viên vội vàng lên tiếng: ''Tôi làm, tôi làm
cho.'' Cô ta nói xong, liền cúi người đi lấy cốc nước
dùng một lần. Nhưng lỗ tai lại âm thầm vểnh lên, tiếp tục lắng nghe cuộc đối
thoại ở bên này. ''Cái hôm mà leo lên Trường Thành, Tăng Chí
Hưng có đưa cái bình cho em dùng, em thấy nó thế nào?'' ''Hả?'' sao anh lại đặc biệt hỏi điều này? ''Dùng tốt lắm.'' Tống Ỷ Thi nghiêng đầu nhìn
anh, dè dặt hỏi: ''Rất đắt sao?'' Người nhân viên ở bên cạnh, trong đầu giống
như vừa bị nhồi vào ba con (1) gà la hét, thoáng chốc muốn nổ tung. Ahhhhh! Cái bình giữ nhiệt đó! Cái bình giữ nhiệt đó có khắc tên của Sở Nghệ
Niên, thực sự là đưa cho Tống Ỷ Thi! Cộng đồng mạng thực sự không gạt tôi! Sau đó người nhân viên lại nghe thấy Sở Nghệ
Niên ở bên kia đang thấp giọng nói: ''Không đắt, nó rất rẻ.'' Tống Ỷ Thi: ''Ừm.'' Cô đã không quay lại thành phố Hải trong một
thời gian ngắn, muốn đem bình giữ nhiệt trả lại cho Sở Nghệ Niên cũng không tìm
được cơ hội để trả. Tống Ỷ Thi không khỏi nhăn mũi. Người nhân viên thầm nhủ. Huhuhu, cái bình phiên bản giới hạn đó có giá
tới mấy trăm nghìn tệ, vậy mà lại không đắt. Đưa cho Tống Ỷ Thi thì một chút
cũng không thấy đắt. Thật khiến cho con người ta phải ghen tị mà! ''Anh đi bận việc của mình đi, em ở đây đợi
anh.'' Tống Ỷ Thi nói xong thì tự mình đưa tay kéo ghế. Sở Nghệ Niên lại cao tay hơn nhanh chóng kéo
ghế ra tr ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.