Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 21. Học tra Ung Dương


9 tháng

trướctiếp

  Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT 

Thẩm Diệu Chu tìm được người về, giáo viên cũng không hỏi Tống Ỷ Thi nhiều, chỉ nghĩ rằng cô lạc đường ở hội trường.

 

Bởi vì buổi chiều còn có cuộc thi tranh tài, nên bọn họ lựa chọn một nhà hàng gần đó, sau đó bao trọn một phòng ăn để ăn trưa.

 

"Để không ảnh hưởng đến trạng thái của các em chiều nay, các em mỗi người ngồi một bàn riêng, chúng tôi sẽ không đến quấy rầy. Cơm nước xong xuôi, trở lại xe buýt nghỉ ngơi một chút, nếu cần thiết, thì thuê một phòng ở khách sạn gần đây cũng được..." Giáo viên liên miên lải nhải nói.

 

Khách sạn... Thuê phòng?

 

Vẫn không nên.

 

Tống Ỷ Thi tỏ vẻ không muốn.

 

"Được rồi, vậy các em ăn cơm thoải mái đi. Cần gì thì gọi tôi." Giáo viên nở một nụ cười hòa ái, rồi đi tới một bên khác ngồi xuống.

 

Một cái bàn tròn lớn, đến sau chỉ còn sót lại hai người là Tống Ỷ Thi với Thẩm Diệu Chu. Nhưng cũng may là bàn cũng đủ lớn, nên khoảng cách giữa Tống Ỷ Thi với Thẩm Diệu Chu cũng tương đối xa.

 

Ban tổ chức cuộc thi đã tặng tất cả các thí sinh dự thi một phần quà nhỏ, được đựng trong một túi giấy.

 

Tống Ỷ Thi thuận tay nhét hộp Ung Dương cho vào túi giấy, sau đó đặt laptop cho Thẩm Diệu Chu ở bên tay trái.

 

Thẩm Diệu Chu thấy cô cầm đũa lên, lập tức nheo mắt, có dự cảm không lành kiểu laptop sắp bị dầu bắn lên.

 

Tống Ỷ Thi dùng tay trái lật đến tờ bản thảo nội dung diễn thuyết mà cậu viết, sau đó liền bất động.

 

Ánh mắt Thẩm Diệu Chu cứ như bị đóng đinh vào đó.

 

Tống Ỷ Thi làm cái gì, cậu ấy cũng vô thức nhìn chằm chằm.

 

Từ việc cô cầm trang sách, ngón tay trắng hồng với cái bút màu xanh in con dấu màu vàng. Màu sắc trang giấy tương phản rõ ràng... Rồi đến hình ảnh cô cầm đũa, hơi hé miệng, ăn một miếng cà chua... Lại đến dáng vẻ cô hững hờ nhìn chằm chằm quyển sổ ghi chép...

 

Toàn bộ đều được cậu ấy thu hết vào trong mắt.

 

Tống Ỷ Thi ăn rất chậm rất hưởng thụ.

 

Thẩm Diệu Chu lại gần như không ăn được cái gì... Trong đầu xoay quanh suy nghĩ không phải là laptop bị dầu bắn lên, thì chính là  đôi tay của Tống Ỷ Thi, với bộ dáng cô ngoan ngoãn mắt cúi xuống...

 

"Ừm, tôi ăn xong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp