《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》

Ở đây không lạnh như Bắc Kinh, vào ngày cuộc thi, Tống Ỷ Thi lôi từ trong vali ra một chiếc áo khoác mới, mặc vào. Chiếc áo do Sở Nghệ Niên đã mua, vẫn còn mác.

Sau đó, cô tùy tiện buộc lại mái tóc dài của mình, đi xuống lầu.

"Chào buổi sáng Thi Thi, tôi để cho cho cậu vài lát bánh mì. Hơi cứng, nhưng ăn khá ngon..." An Đồng nói được một nửa thì sững sờ nhìn Tống Ỷ Thi.

“Sao vậy?” Tống Ỷ Thi khó hiểu nhìn.

"Không, không có gì, chỉ là tôi chưa từng thấy cậu như này...Nên có chút ngạc nhiên, không phải, tuyệt đẹp."

Chiếc áo khoác màu trắng bao lấy dáng người cao gầy, để lộ chiếc cổ trắng như tuyết, bên trên là khuôn mặt vô cùng thanh tú lộ, chỉ cần một ánh nhìn cũng đủ quyến rũ người khác mà không hay.

Cô là sự hòa quyện của màu trắng của tuyết và vẻ đẹp của hoa. Ồ, từ đó gọi là gì... cấm dục.

Vẻ đẹp của sự cấm dục.

Tống Ỷ Thi khó chịu trước ánh mắt của An Đồng, cô vặn vẹo cổ: "Ừm... chỉ cần trông không lạ là được." truyện được dịch bởi app t y t

Cô sợ chỉ cần cô không để ý, sẽ lộ ra khí tức dễ dàng bị bài xích của tiểu yêu tinh quyến rũ người khác.

Than ôi.

Chỉ cần nghĩ đã nổi da gà.

Xem ra gần đây cô đã làm quá nhiều bài, sau khi cuộc thi kết thúc, tốt hơn nên quay lại tập chạy và đu xà!

An Đồng vội vàng xua tay: "Không không không lạ! Sao có thể lạ được? Là rất, rất đẹp...

An Đồng nói xong quay đầu nhìn qua một vòng: "Có rất nhiều người nhìn cậu, đều bởi vì cậu đẹp."

Các đường nét trên khuôn mặt của Tống Ỷ Thi thanh tú đến mức có thể phá bỏ lối mòn trong thẩm mỹ của người nước ngoài với mỹ nhân Châu Á.

Tống Ỷ Thi nhìn theo ánh mắt của cô ấy, quay lại.

Họ đều đang nhìn cô.

So với lần ở sân bay còn khoa trương hơn, thậm chí có người chuẩn bị đứng dậy, cầm danh thiếp trên tay đi về phía cô.

Tống Ỷ Thi thật sự không muốn đối phó với họ nên vội vàng kéo An Đồng đi tới khu nghỉ ngơi VIP bên cạnh. Cô là khách của phòng tổng thống, tất nhiên có thể vào, nhưng hầu hết người khác đều bị chặn ở ngoài.

Một lúc sau, giáo viên và ba bạn học khác cũng đi xuống.

Khi họ thấy Tống Ỷ Thi, họ cũng kinh ngạc một lúc.

Lúc trước khi học tập ở Bắc Kinh, Tống Ỷ Thi sẽ mặc áo khoác lông vũ hoặc áo khoác bông, có lúc để tránh gió, phòng cảm lạnh, cô còn đội mũ, đeo khẩu trang, mỗi ngày đều chăm chỉ đi đầu trong việc học. Kể từ khi gây ấn tượng trong lễ trao giải, ấn tượng về vẻ đẹp của cô trong tâm trí mọi dần bị xóa nhòa.

Đến giờ phút này, ấn tượng đó lại bị lôi ra một cách thô bạo.

"Có muốn một ít sữa không?"

"Ăn sô cô la? không”

Các học thần bắt đầu chia sẻ thức ăn quý giá được mang đến từ Trung Quốc đến với Tống Ỷ Thi. Cũng nhờ vào những thứ này họ mới sống được cho tới hôm nay. Nếu không phải thấy buổi sáng không hợp, e là họ đều lôi mì ra ăn với Lao Gan Ma* rồi.

*�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play