Cô vào lúc mười mấy tuổi, trải đời ít, vô cùng ngây thơ, nghe xong lời người yêu nói, cô khá cảm động, sau đó cô âm thầm góp tiền, ăn uống hà tiện tích góp cả năm trời, đầu năm cô đã mua một chiếc đồng hồ cho Bành Ngọc Lương, anh ta còn viết thư nói rằng mình rất thích nó, đeo chiếc đồng hồ này giống như cô đang ở bên cạnh anh ấy.

Diệp Mạn càng đọc càng buồn, bao nhiêu ký ức đau khổ ùa ra mãnh liệt như mở cửa đập sông.

Bành Ngọc Lương chính là như vậy, Diệp Bảo Hoa cũng y như thế, hai người đàn ông quan trọng nhất đời cô ở kiếp trước đều rất rõ cô là người hay quan tâm người khác, dễ tin người và chân thành, mà lợi dụng điểm này để đạt được mục đích của mình.

Cô rất buồn, buồn cho sự ngây thơ, sự lương thiện ấy, hết lòng hết dạ vì gia đình, vì người yêu mà đánh đổi, không mong những nỗi khổ của mình được đáp lại!Yêu một người thì đánh đổi cả trái tim thì có gì là sai?Điều sai trái là bọn họ có những suy tính khác, lợi dụng lòng tốt và tình cảm của người khác để trục lợi, đúng là cái thứ không bằng súc vật!Có lẽ ông trời cũng thấy chướng mắt, thế nên mới cho cô một cơ hội nữa!Ánh mắt Diệp Mạn đầy nặng nề, nhìn chằm chằm vào mấy bức thư này vài giây, sau đó gấp chúng lại rồi cất vào hộp, những thứ này có ích rất lớn trong tương lai!Bành Ngọc Lương mưu tính đủ đường, coi cô như một con ngốc, cô phải lấy lại hết cả gốc lẫn lời của kiếp trước.

Sáng hôm sau, việc đầu tiên Diệp Mạn làm khi bước vào phòng bảo trì là lật "Nhật Báo Khê Hóa" ra, lật hết một lượt bốn trang báo, cuối cùng cũng tìm thấy một bài báo liên quan đến hội liên hiệp phụ nữ của họ ở góc dưới bên phải của trang thứ ba.

Phóng viên Hùng thâm thật, cả bài không dùng tiêu đề thu hút đúng quy chuẩn là "Hoạt động nào được tổ chức tại đơn vị XX ở XX", mà đặt một cái tiêu đề khá là giật tít "Tìm hiểu pháp luật và phổ biến pháp luật, đàn ông nên tiên phong trước", tiêu đề phụ ở dưới mới là "Hội Liên hiệp phụ nữ huyện Trường Vĩnh tổ chức hoạt động đáp nhanh có thưởng về Luật bảo vệ Quyền và Lợi ích của phụ nữ và trẻ em”, bên dưới dùng mấy trăm chữ trọng tâm giới thiệu những điểm nổi bật của hoạt động lần này, giải thưởng phong phú, nam giới cùng tham gia, nhấn mạnh vợ chồng cùng học hỏi, cùng tiến bộ và hơn thế nữa!Mặc dù nội dung ngắn gọn, địa điểm không rõ ràng nhưng lại làm nổi bật nội dung chính hoạt động lần này của bọn họ, từ điểm này có thể thấy, phóng viên Hùng đã dốc hết tâm sức cũng không uổng công cô đã ngồi xổm trước cửa tòa soạn ba ngày trời.

Diệp Mạn rất hài lòng, cầm tờ báo đi tới chỗ chủ Nhiệm Mai.

Chủ nhiệm Mai cũng vừa hay đọc xong bài báo liền nhìn thấy Diệp Mạn cười: "Tiểu Diệp, cháu đến đúng lúc lắm, cô đang tính nhờ Đinh Tuyết đi gọi cháu.

Bài báo trên tờ “Nhật Báo Khê Hóa” cháu đã đọc chưa?"Diệp Mạn cười đáp: "Cháu đọc rồi nên mới đến tìm cô đó, chủ nhiệm Mai à, phóng viên Hùng viết rất hay.

"“Đúng vậy, lúc trước hồi anh ta còn đi học văn phong đã rất tốt.

” Chủ nhiệm Mai khen một câu, cầm tờ báo hỏi Diệp Mạn: “Tiểu Diệp, cháu có rảnh không? Nếu cháu rảnh, cô cháu mình đi thăm các nhà máy lớn đi, bàn bạc chuyện sớm một chút, bên bộ trưởng Dương cũng có thể yên tâm!"Diệp Mạn không ý kiến gì, cô cũng hy vọng chuyện này sớm xong xuôi, cô cũng có thể nghỉ việc, ra ngoài làm việc riêng.

“Dạ được, nếu chủ nhiệm Mai không bận, hôm nay chúng ta đi luôn!” Diệp Mạn cười đáp.

Chủ nhiệm Mai lấy sổ tay ra, cười: "Vậy ta bàn trước đi, hôm nay đến thăm nhà máy nào đầu tiên?"Trong hai ngày qua, chủ nhiệm Mai cũng không hề nhàn rỗi, bà đã tận dụng hết các mối quan hệ và nguồn lực mà mình đã làm việc trong nhiều năm để thống kê địa chỉ của các nhà máy lớn trong huyện, sản phẩm họ sản xuất và họ tên của các lãnh đạo cốt cán của các nhà máy.

Tuổi nghề của Diệp Mạn tương đối thấp, hiểu biết của cô về các nhà máy trong huyện cũng không bằng Chủ nhiệm Mai, bèn nói: "Chuyện này cô tự mình quyết là được rồi, chúng cháu nghe theo sự sắp xếp của cô.

Nhưng cháu đề nghị là nhà máy đầu tiên nên chọn nhà máy thực phẩm!”Diệp Mạn chỉ vào sáu chữ "Nhà máy thực phẩm huyện Trường Vĩnh" sát phía sau nhà máy TV Hồng Tinh trên báo, rồi giải thích: "Đây là nhà máy duy nhất không phải của chúng ta được đăng lên báo, ta tìm họ trước, xác suất đồng ý của họ sẽ cao hơn các nhà máy khác, có hiệu ứng mẫu rồi, đến khi tìm tiếp nhà máy khác, chúng ta cũng có người thật việc thật cụ thể, bằng cách này, sẽ càng dễ thuyết phục các nhà máy khác.

”Mặc dù hiện nay đang trong thời kỳ đổi mới, nhưng tư tưởng của nhiều người vẫn không thay đổi, mặc dù cải cách doanh nghiệp nhà nước đã đề ra được mấy năm rồi, nhưng nhiều cán bộ nhà máy vẫn quá quan tâm đến danh tiếng và sĩ diện của mình, nhưng được lên báo chắc chắn là chuyện rất vinh dự.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play