"Anh đi mở cửa."
Tạ Dịch Chi mở mắt ra, nghe thấy tiếng chuông bên ngoài thì lập tức đứng dậy,
trước khi đi quay đầu lại dặn dò, "Cẩn thận chân, đừng chạy loạn."
Sau khi chờ người
rời khỏi phòng ngủ, Hoàng Thu Thu mới cầm lấy quần áo đầu giường chậm rãi đáp:
"... Ừm."
Kỳ thật Tạ Dịch
Chi vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, toàn bộ đều dựa vào tiềm thức chống đỡ, trên
người anh còn mặc đồ ngủ trực tiếp đi ra ngoài mở cửa, thậm chí giữa hai hàng
lông mày còn mang theo chút không kiên nhẫn.
"Thu
Thu..." Trên mặt bà nội Minh Liên đang lộ ra nụ cười, bị Tạ Dịch Chi mặc
áo ngủ đi ra làm cho hoảng sợ, cứng đờ tại chỗ.
Ngoài cửa có Cốc
lão và bà nội Minh Liên, hai lão nhân gia thường xuyên dậy sớm, cho nên liền đi
siêu thị gần đó dạo một vòng, mua chút đồ ăn tới đây, tính toán làm đồ ăn sáng
cho Hoàng Thu Thu.
Trên đường bà nội
Minh Liên còn đang nói Hoàng Thu Thu đến nước M lâu như vậy, có lẽ rất nhớ đồ
ăn Trung Quốc, vừa lúc bọn họ tới đây, có thể làm chút đồ ăn vặt cho cô.
"Thu Thu đã
dậy chưa?" Cốc lão đánh giá Tạ Dịch Chi từ trên xuống dưới, đáy mắt lộ ra
biểu tình ghét bỏ, mấy giờ rồi mà còn đang ngủ. Tuổi còn trẻ mà không biết dậy
sớm phấn đấu làm việc, chỉ biết ngủ nướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT