Ngoại trừ giấy tờ
cần thiết, Hoàng Thu Thu không có gì để mang đi, trong rương có mấy bộ quần áo
do Tô Lị nhét vào, violin là Cốc lão gia tử đưa.
Cây violin này là
của lão gia tử, vốn dĩ ông muốn giúp Hoàng Thu Thu tìm một cây violin thuộc về
chính cô, kết quả nhìn cái gì cũng thấy không thích hợp, cuối cùng trở về ở
phòng sách thoáng nhìn qua violin của mình.
Suy nghĩ một lát,
lão gia tử dứt khoát đưa nó cho Hoàng Thu Thu. Ông lớn tuổi rồi, không thể sống
được bao lâu. Thay vì tự mình giấu diếm, chi bằng đưa cho tiểu bối mình thích,
để cho cô mang theo cây violin này phát sáng trên sân khấu.
Ban đầu Hoàng Thu
Thu không nhận, cô tự mình mua một cây violin, mặc dù chưa nói tốt như thế nào,
ít nhất sẽ không kém như nhị hồ của cô.
Cuối cùng vẫn là
Cốc Thành Kính khuyên Hoàng Thu Thu nhận lấy, nói chuyện lão gia tử đã quyết định,
nếu như không theo ý ông, nhất định ông sẽ mất hứng.
Ban đầu Cốc Thành
Kính định tự mình đưa Hoàng Thu Thu đến học viện âm nhạc ở nước M, sau khi tận
mắt nhìn thấy cô đã ổn thỏa thì mới trở về, như vậy cũng không cần quá lo lắng.
Đáng tiếc người của
hiệp hội violin lâm thời gọi ông đi, Hoàng Thu Thu chỉ có thể đi nước ngoài một
mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT