Sau khi Hoàng Thu Thu kể chuyện mình báo sai nhạc cụ thi, sau đó phải thi violin, cuối cùng giành vị trí thứ ba.
Lão sư vui mừng không chịu nổi, cắn một miếng táo trong tay, trong nháy mắt thần thanh khí sảng.
"Hoàng Hi Nguyệt thì sao? Được thứ hạng gì?" Lão sư nuốt xuống miếng táo, bỗng nhiên nhớ tới hỏi.
"Em ấy không vào chung kết." Hoàng Thu Thu nhắc tới Hoàng Hi Nguyệt, ánh mắt bình tĩnh.
"Vậy là tốt rồi." Thầy chủ nhiệm cười ha hả nói, thấy Hoàng Thu Thu kinh ngạc nhìn mình, vì bảo vệ hình tượng của bản thân, vội vàng nói thêm một câu, "Thi đấu mà thôi, nặng ở tham dự, ừm ừm."
"Thầy, Ly Thị có chịu ảnh hưởng bởi động đất của An Thành không ạ?" Mặc dù lúc tới nhà thấy thầy vẫn rất tốt, nhưng Hoàng Thu Thu vẫn muốn biết tình huống lúc đó, dù sao mức độ động đất lần này ở An Thành không thấp, Ly Thị lại ở gần như vậy.
"Chúng ta ở bên này có cảm giác chấn động, lúc đó vẫn đang trên lớp, học sinh đều bị dọa sợ." Thầy chủ nhiệm nhắc tới chuyện này cũng sợ hãi: "Cũng may bên này vẫn tốt, không giống Thịnh Lâm bên kia, phòng ốc đổ một mảng lớn."
"..... Thịnh Lâm?" Hoàng Thu Thu sửng sốt.
"Ừm, tất cả phòng ốc đều sụp đổ, may mắn bên kia định phá dỡ nên không có ai ở, lúc này mới không xảy ra chuyện." Thầy chủ nhiệm lắc đầu cảm thán, "Nếu không phải cải tạo thành phố, có lẽ lần này Ly Thị của chúng ta cũng sẽ xảy ra chuyện."
"Vâng ạ." Hoàng Thu Thu nghĩ đến lời mà thầy chủ nhiệm vừa nói, không yên lòng gật đầu.
Bởi vì trong lòng cô có việc, sau khi nhìn thấy thầy vẫn khỏe thì trực tiếp rời đi.
Vốn dĩ định trở về khách sạn, nhưng bước chân lại xoay chuyển, đi về phía Thịnh Lâm.
Đối với Hoàng Thu Thu mà nói, Thịnh Lâm vừa xa lạ lại quen thuộc. Xa lạ là bởi vì đã lâu cô không nghe qua cái tên này,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.