Một câu nói ngắn ngủi của Tạ Dịch Chi lập
tức khiến cho Hoàng Thu Thu nghẹn lời, cô không nghĩ tới sẽ nhận được loại câu
trả lời này.
"A, vậy, tôi sẽ cẩn thận để không dựa
vào." Hoàng Thu Thu sững sờ ở chỗ ngồi suy nghĩ một chút, cảm thấy Tạ Dịch
Chi không giống người nói đùa, hẳn là anh đang biểu đạt sự không thích đối với
việc cô dựa vào vai mình.
Nghĩ đến đây, Hoàng Thu Thu còn dịch sang
bên cửa sổ, cách xa Tạ Dịch Chi một chút.
"..." Động tác rõ ràng như vậy,
Tạ Dịch Chi nhìn không ra thì chính là người mù.
Không biết đồ ngốc đang suy nghĩ cái gì,
Tạ Dịch Chi hơi nhíu mày, lập tức hiểu được Hoàng Thu Thu hiểu lầm lời anh nói.
Trong trường hợp này, nói nhiều lời là vô
ích, sẽ chỉ làm cho hiểu lầm thêm sâu sắc hơn mà thôi.
Tạ Dịch Chi nhướng mày, đột nhiên sống
lưng vốn thẳng tắp buông lỏng xuống, cả nửa người trên đều bắt đầu ngã về phía
Hoàng Thu Thu: "Tôi có chút mệt mỏi, ngủ trước, đến điểm dừng tiếp theo
thì đánh thức tôi."
"..." Trong nháy mắt Tạ Dịch
Chi chạm vào người mình, cả người Hoàng Thu Thu đều hiện ra một loại trạng thái
sắp xù lông, thân thể cứng ngắc không chịu nổi.
Cô chậm rãi quay đầu, ánh mắt chạm vào
khuôn mặt đẹp trai anh tuấn của người đàn ông.
Hoàng Thu Thu giống như bị bỏng, lập tức
thu hồi ánh mắt, ngay cả liếc cũng không dám liếc, trái tim trong lồng ngực lại
bang bang vang lên.
Cô dựa vào người nhạc trưởng Tạ cả đêm mà
không bị đẩy ra. Hiện tại bỗng nhiên nhạc trưởng Tạ dựa vào, cô cũng không tiện
đẩy anh ra.
Hoà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.