Hoàng Thu Thu không xin người dẫn chương
trình giấy bút, cũng không cầm violin thử kéo, một mình ngồi xổm trong góc
không nhúc nhích, ngồi xổm suốt một tiếng đồng hồ.
Cốc Thành Kính ở trên sân khấu gấp chết rồi,
ông không cầu Hoàng Thu Thu có được giải gì, hiện tại chỉ sợ cô đứng trên sân
khấu sẽ cảm thấy mất mặt. Dù sao trên đó có nhiều người như vậy, làm không tốt
sẽ để lại bóng ma tâm lý.
Bởi vì từ lão gia tử biết rất có khả năng
là do Tạ Dịch Chi dạy Hoàng Thu Thu violin, Cốc Thành Kính không khỏi đem ánh mắt
chuyển sang Tạ Dịch Chi bên cạnh. Lại phát hiện vẻ mặt đối phương thoải mái,
không có một chút lo lắng như mình tưởng tượng.
Cũng đúng, Thu Thu không phải người của
dàn nhạc Phong Diệp, Tạ Dịch Chi khẩn trương cái gì.
Kỳ thật ý niệm này của Cốc Thành Kính này
có chút sai lệch. Đối với nhạc công trong dàn nhạc của mình, một chút lo lắng
anh cũng không có, bản lĩnh phải dựa vào chính mình, anh có thể khẩn trương cái
gì.
Về phần Hoàng Thu Thu ... Thật sự ban đầu
anh có chút khẩn trương thay cô, sau đó thấy Hoàng Thu Thu vẫn như bình thường,
thoạt nhìn vẫn chậm nửa nhịp như trước, liền biết tâm tình của cô không dao động
quá nhiều.
Một tháng ở chung, cũng đủ để Tạ D� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).