"Tôi cảm thấy chưa chắc đã có thể
vào vòng trong." Hoàng Thu Thu nhỏ giọng nói.
Năm giám khảo Trung Quốc là nghiêm khắc
nhất, không cho phép một chút sai lầm, phấn đấu để chọn ra những người tốt nhất
từ tất cả các khía cạnh. Giám khảo Ba Lan còn nghiêm khắc hơn, không chỉ không
cho pass, mà còn thường xuyên chế giễu các thí sinh lên sân khấu.
Về phần Sters, số lượng pass được đưa ra
cũng dần trở nên ít đi.
Đối với sự không tự tin của Hoàng Thu
Thu, Tạ Dịch Chi không có quá nhiều kinh ngạc. Thực lực thí sinh tới đủ tốt,
trên cơ bản tất cả lực lượng trung kiên trẻ tuổi của Trung Quốc đều tới dự thi.
Chỉ trong ngày đầu tiên, dưới trạng thái áp lực cao của ban giám khảo, vẫn có
không ít thí sinh vượt qua.
Tạ Dịch Chi nhàn nhạt ném một câu,
"Tôi nghĩ cô có thể được vào vòng trong."
Hoàng Thu Thu luyện tập suốt một tháng,
hơn nữa không biết mấy năm nay cô đã nghe danh gia Hoàng Hi Nguyệt biểu diễn
bao nhiêu lần.
"Ba ngày sau tôi tham gia thi đấu, hẳn
là người trong đoàn đều ở đây." Hoàng Thu Thu ngửa đầu nhìn người đàn ông
lạnh lùng trước mặt, "Nếu tôi thông qua, anh có muốn tới đây tụ tập ăn tối
không?"
"Không cần." Tạ Dịch Chi nhíu
mày nói, "Nếu Cốc nhạc trưởng hỏi cô, đừng nói là tôi dạy, nói là cô tự
mình học."
Không biết vì nguyên nhân gì, người Cốc
gia không quá coi trọng Tạ Dịch Chi. Nếu bị Cốc lão gia tử biết mình âm thầm dạy
Hoàng Thu Thu violin, phỏng chừng đến lúc đó chuyện anh muốn thỉnh giáo lão gia
tử càng khó hơn.
"Cô có nói với bọn họ là sẽ thi đấu
không?" Tạ Dịch Chi hoài nghi nhìn cả người Hoàng Thu Thu đều không ngừng
bốc lên vẻ ngốc nghếch hỏi.
Quả nhiên Hoàng Thu Thu mở to đôi mắt giống
như nho đen, phản ứng nửa ngày mới nói: "…. Tôi quên mất."
Mấy ngày nay tất cả mọi người đều bận rộn,
hôm nay Cốc Thành Kính cũng chỉ vội vàng tới an ủi mọi người vài câu rồi liền rời
đi, căn bản Hoàng Thu Thu không tới trước mặt ông. Về phần đám người Tất Chu,
Hoàng Thu Thu không có cơ hội nhớ tới chuyện nói cô muốn thi đấu.
Tất Chu và Trình Huy Khuê sợ kích thích đến
Hoàng Thu Thu, vừa ghép lại với nhau liền cố ý vô tình chuyển đề tài. Đến hiện
trường, Hoàng Thu Thu nghe những người khác diễn tấu, tâm tư cũng bay xa, càng
không nhớ ra chuyện này.
"Nếu chưa nói thì thôi, chờ thi đấu
bọn họ sẽ tự biết." Tạ Dịch Chi xoa xoa mi tâm, hiển nhiên một ngày này
trôi qua không được thoải mái lắm, "Không cần nói với nhạc trưởng của cô,
nghỉ ngơi sớm một chút."
Không nói cũng là chuyện tốt, với tính
tình của Cốc Thành Kính, nhất định phải náo loạn đến mức cả Cốc gia đều hoảng hốt.
Đến lúc đó một đám người vây quanh Hoàng Thu Thu dạy cái này dạy cái kia, cô sẽ
không biết nên nghe ai. Mỗi nghệ sĩ violin đều có phong cách riêng của mình,
đương nhiên cách chỉ dạy cũng khác nhau.
Tạ Dịch Chi cho rằng không có ai thích hợp
dạy Hoàng Thu Thu hơn anh, bọn họ đều là những người có thiên phú, không giống
với người học theo quy củ, hơn nữa Hoàng Thu Thu phải luyện tập một số bản nhạc
có độ khó tương đối cao trong vòng một tháng.
Một khi vượt qua vòng thi tự do, những bản
nhạc phía sau đều được thống nhất, như vậy rất thuận tiện cho ban giám khảo
nhìn ra năng lực lĩnh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.