Chanh Mật Ong

Ngoại truyện: Trường's POV (Ngắn)


9 tháng

trướctiếp

Con Chanh lên lớp 2 thì bố nó bắt đầu đi tàu, một năm chỉ về được vài lần. Mẹ nó đợt đấy cũng mới mở trung tâm dạy múa nên bận suốt, lúc nào cũng phải gửi nó ở nhà tôi. Bình thường tan học mẹ tôi sẽ đón cả tôi và Chanh, nó phải ngồi ở nhà tôi đợi cho tới khi mẹ nó hết việc ở trung tâm mới thì được đón về.

Từ bé con Chanh đã ngoan vãi l**, tôi chưa thấy nó ăn vạ hay nhõng nhẽo bao giờ, thậm chí có hôm mẹ nó đi công tác phải gửi nó ở nhờ nhà tôi mấy ngày, vậy mà nó vẫn có thể tỏ ra vui vẻ được. Chỉ mình tôi biết, khi không có mặt người lớn, con bé lúc nào cũng ngồi ngẩn người một mình, trông tội nghiệp như thể nó vừa bị ai đó bỏ rơi vậy.

Lúc đó Chanh nhỏ xíu, mong manh, yếu ớt và trầm lặng, cảm tưởng bất kỳ ai cũng có thể khiến nó tổn thương.

Với đầu óc của một thằng cu 7-8 tuổi, tất cả những gì tôi có thể làm khi đó là tìm cách chọc con Chanh để nó bớt làm cái vẻ chán đời kia và có tinh thần hơn một chút. Thi thoảng tôi trêu hơi quá tay, có lúc nó nhịn không được sẽ khóc. Lần nào tôi làm con Chanh khóc cũng bị mẹ đánh, nhưng ít ra thì trông con bé khóc còn đỡ trầm cảm hơn lúc nó ngồi tự kỷ một mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp