Ăn cơm xong, trên đường trở về trường mấy người có đi qua cái siêu thị nhỏ, Diệp Trì Trì nhìn thấy kem trong tủ lạnh thì không nhấc nổi chân, khuôn mặt trắng hồng hiện lên hai chữ “muốn ăn”.
“Muốn ăn kem à?” Yến Cẩn Nhiên mỉm cười: “Em ở đây đợi anh, anh đi qua mua”.
“Anh Cẩn Nhiên, em và Oánh Oánh đi là được rồi”. Diệp Trì Trì vội vàng kéo ống áo của anh, ánh mắt sáng rực tràn đầy vẻ yêu thích.
Ngón tay mảnh khảnh, trắng nõn của Yến Cẩn Nhiên kéo ngược tay cô lại: “Nhiều nhất chỉ được ăn một cây, không được ăn nhiều”. Hai người cùng nhau lớn lên, cô bé đang nghĩ gì, cậu đều nhìn ra hết. Nhìn vẻ mặt của cô, hiển nhiên là muốn mua một đống kem rồi.
“Sao cơ?” Diệp Trì Trì chớp chớp mắt: “Anh Cẩn Nhiên, anh đang nói gì vậy? Em giống người thích mua nhiều như vậy sao?”
Cô gái chột dạ, mắt nhìn sang trái rồi lại nhìn sang phải không dám nhìn thẳng vào mắt của Yến Cẩn Nhiên. Yến Cẩn Nhiên cũng không buông tay, giọng trầm trầm: “Hửm? Thật sự chỉ mua một cái thôi?”
Diệp Trì Trì phồng má, má lúm đồng tiền nhỏ cũng bị “cất” đi: “Em định mua năm cây”. Chưa nói xong thấy Yến Cẩn Nhiên hơi nhướng mày, cô lập tức nói hết câu: “Chúng ta mỗi người một cái, vừa hay năm cây”.
Diệp Trì Trì vừa nói vừa cuộn bốn ngón tay lại, chỉ giơ ngón trỏ lên: “Em chỉ ăn một cây thôi”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT