Nó giống như Sandy đang tát vào mặt Cố Triết, thời điểm ly hôn hắn lại không muốn chia một chút cổ phần nào ở Cố thị cho cô.
Thương Hàn… Cố Triết sao có thể không biết, tập đoàn lớn ở nước Ý về thời trang, ở Nam Sơn chỉ có Lục thị mới xứng tầm quan hệ.
Hàn Dĩnh lại có thể quen biết loại nam nhân này.
Cố Triết nhớ đến căn nhà cũ bị hắn ta trong một đêm sang bằng, hắn tự mình khẳng định Hàn Dĩnh là của hắn.
Nhìn Sandy càng ngày địch ý càng mãnh liệt hơn.
Không thấy Hàn Dĩnh trả lời, Sandy lại hỏi:"Sao, không dám đánh cược."
Doãn Mộ Tư ngồi bên cạnh liền không nhịn được chọc vào eo mềm mại của Hàn Dĩnh, nhỏ giọng nói:"Dĩnh Dĩnh, cược đi, dù thế nào cậu cũng không thiệt mà."
Từ Oánh cũng không khỏi phấn khích:'Dĩnh, cược đi, nhanh chóng đồng ý đi."
Hàn Dĩnh nhìn Sandy, tên thần kinh này qua mấy ngày ở cùng liền biết hắn không phải cái dạng vun tiền qua cửa sổ, làm cái gì cũng đòi trả công trả phí.
Thua cô, đưa cho cô 100 tỷ và 10% Thương Hàn.
Cô cầm tiền của hắn đi lấy chồng.
Loại sự việc này sao hắn có thể làm được.
Dám chơi lớn như vậy, Sandy làm sao có thể để cho bản thân hắn thua, sẽ dùng mọi thủ đoạn không biết xấu hổ là gài bẫy cô, dính lấy không buông.
Vì vậy, dưới sự mong chờ của mọi người, Hàn Dĩnh lại từ chối đề nghị của Sandy:"Tôi không cược với anh."
Đôi mắt thâm thúy Sandy nhíu lại, mang theo gian xảo:"Tại sao, em đã từ chối anh cầu hôn lại không dám cá cược dù cá cược này em đều có lợi ích. Hay là, thật tâm là em chỉ nũng nĩu với anh một chút."
Sắc mặt Cố Triết đen đi, cảm thấy nụ cười đắc ý của Sandy đặc biệt khó coi, hắn thật sự hiểu cô ấy bao nhiêu, nếu biết cô ấy không thể có con, còn muốn bày ra có vẻ đó.
Cố Triết hiểu rõ nhưng không muốn nói ra, hắn không muốn tổn thương cô.
Hàn Dĩnh bị Sandy xuyên tạc, đáng tiếc thủ đoạn này vô dụng với cô:"Tôi không sợ đánh cược với anh, là sợ anh vì 100 tỷ và số cổ phần kia nghĩ quẩn, bám lấy tôi không buông."
Sandy chỉ cười, hắn là kẻ điên không biết xấu hổ:"Cho dù em không cược, anh cũng bám chặt không buông."
Lại nói thêm một câu thêm phần chắc chắn:"Dĩnh Dĩnh, đời này em phải sinh cho anh mấy đứa con, em đừng hòng trốn được.
Bạch Giai Giai lúc này mới nhỏ giọng:"Vị thiếu gia này cũng đừng quá ép Hàn Dĩnh, chị ấy là có việc khó nói không thể cược với anh được, chị ấy thua, cũng không đáp ứng được."
Cố Triết liếc nhìn Bạch Giai Giai, bí mật này không muốn nói ra cũng là đã nói rồi.
Mọi người đưa mắt nhìn Hàn Dĩnh, có phải vì không sinh được con nên mới ly hôn?
Cũng có lý, đã kết hôn lâu như vậy mà không nghe báo tin vui.
Hoàng Châu lại tỏ ra kinh ngạc như muôn khẳng định:"Giai Giai, cậu đừng nói bậy, mọi người sẽ nghĩ Hàn tiểu thư không thể sinh con."
Bạch Giai Giai liền tự che miệng lại:"Hàn tiểu thư, tôi lỡ tiết lộ bí mật của cô, tôi thành thật xin lỗi…"
Cô ta là người sau của Cố Triết, dám mở miệng khẳng định như vậy, tin tức này chính là sự thật.
Lúc này, Tầng Hải Châu lại lên tiếng, tăng thêm phần kích thích cho câu chuyện đang kịch tính:"Hiện tại sức khỏe của Hàn tiểu thư đã ổn định, đừng nói một hai đứa bé, có thể sinh cho Vân tiên sinh một đội bóng còn có thể."
Mọi người nhìn về phía Tầng Hải Châu, bác sĩ thiện tài của giới y thuật đã lên tiếng, Hàn Dĩnh đã mang thai không có vấn đề nữa.
Ly hôn liền khỏi bệnh, xem ra Cố Triết chính là khắc vợ.
Đẻ cho Vân Phàm một đội bóng, Cố Triết nghĩ thôi liền tức giận.
"Phanh." - một tiếng động mạnh phát ra từ phía Cố Triết.
Tất cả mọi người lại nhìn về phía Cố Triết chỉ thấy sắc mặt hắn đen như than, âm thanh chói tai vừa rồi chính là tiếng ly rượu từ trên tay hắn đập mạnh xuống bàn.
Hàn Thương Nguyên nhếch môi trêu chọc:"Cố tổng sao lại trút giận lên ly rượu, chẳng lẽ là không thích loại rượu này sao?"
Cố Triết cười lạnh:"Rượu ngon, nhưng có nhiều kẻ kích thích khẩu vị của tôi."
Sandy cầm ly rượu lên nhìn ngắm,sau đó dời mắt qua Cố Triết sắc bén:"Cố tổng hình như có ý kiến với tôi."
Tầng Hải Châu vô cùng phấn khích, cuối cùng cũng có trò hay để xem, đêm nay hắn không bỏ công đến xem.
Đối với câu hỏi của Sandy, Cố Triết hừ lạnh một tiếng:"Không biết anh tên họ là gì?"
Đây chính là xem thường và khinh bỉ, không hề xem trọng Sandy vào mắt.
Sandy cười cười:"Tôi mới từ nước ngoài trở về, Cố tổng không biết tôi là lẽ thường, tôi tên là Vân Phàm, mấy hôm trước vừa mua lại bất động sản của anh."
Cố Triết lạnh mặt:"Vân Phàm, chưa từng nghe qua."
Sandy nhướng mày:"Không sao, về sau tôi sẽ để Cố tổng nhớ kỹ cái tên này.".
Cố Triết cười lạnh:"Có thể sao, có thể khiến tôi nhớ kỹ không nhiều người lắm, chỉ sợ anh không có bản lĩnh."
Sandy bình tĩnh cười nói:"Tôi nghĩ vấn đề này Cố tổng sẽ rất nhanh có đáp án."
Cuộc đối thoại tưởng chừng đơn giản nhưng nặc mùi thuốc súng.
Tầng Hải Châu sợ cuộc đối thoại kia xong sẽ hết trò vui, liền đổ thêm một chút dầu vào lửa:"Vân tiên sinh, anh nói anh mua được bất động sản của Cố tổng, có phải căn biệt thự sân vườn bị san bằng trong một đêm mấy ngày trước khiến cả Nam Sơn ầm ỉ, đúng không?"
Sandy chỉ cười cười, không phủ nhận.
Đây chính là người đàn ông nhiều tiền lắm của bị cả Nam Sơn bàn tán khi bỏ một đống tài sản mua lại rồi đập bỏ không thương tiếc.
Tầng Hải Châu lại nói thêm:"Căn biệt thự còn rất mới, tại sao lại mang nó hủy bỏ?"
Đúng vậy, tòa biệt thự kia chính là nơi Hàn Dĩnh từng đăng lên trang cá nhân là nơi sẽ an dưỡng của vợ chồng họ.
Nhớ đến mảnh đất bị san bằng, Hàn Dĩnh không nhịn được liền nói:"Có người quá rảnh tiền, ăn no căng bụng không có chuyện gì làm."
Sandy chỉ cười cười bình thản đáp:"Thấy chướng mắt, liền hủy."
Đám người kia liền nhận ra, quân tử giận dữ vì hồng nhan.
Những lời này của Sandy chẳng khác nào đang công kích Cố Triết một cách công khai.
Rất nhiều người đều rõ, căn nhà kia chính là lời hứa sống đến đầu bạc răng long, cùng nhau hưởng thụ của hai vợ chồng Cố Triết và Hàn Dĩnh, kết quả trong vòng một đêm Sandy đã san bằng nó, phá hủy tất cả lời hứa kia.
Bây giờ, Sandy lại trước mặt Cố Triết, anh ta chấp nhận mua căn biệt thự với giá cao hơn bình thường chỉ vì nó chướng mắt, và chỉ vì anh ta muốn phá hủy nó ngay lập tức.
Đây là sỉ nhục rất lớn với Cố Triết.
Từ Oánh nhìn gương mặt đen như than của Cố Triết thì vô cùng sung sướng, ngưỡng mộ nhìn Sandy:"Vân tiên sinh, anh quá ngầu, vừa đẹp trai lại còn nhiều tiền, quan trọng là mắt nhìn người rất tốt, tôi ủng hộ anh theo đuổi Dĩnh Dĩnh, tôi đang chờ uống rượu hỷ của hai người."
Từ Oánh nói như thể muốn gọi Sandy là anh rể tới nơi.
Hàn Dĩnh trừng mắt Từ Oánh, cái đồ phản bội này.
Sandy cười cười, thanh âm liền phát ra vô cùng gợi cảm:"Tốt, gọi anh rể nghe một chút."
"Có lợi ích gì không?"
"Từ nay anh đây bảo kê em."
Từ Oánh lập tức phản bội Hàn Dĩnh, hô to một tiếng:"Anh rễ."
Đồ phản bội.
Hàn Dĩnh đang trừng mắt nhìn Từ Oánh, sau đó cô nghe thấy một giọng nói ngọt ngào vang lên của Doãn Mộ Tư bên tai:"Anh rễ."
Doãn Mộ Tư, cậu cũng phản bội tôi luôn?
Hàn Dĩnh không thể nhịn được nữa:"Doãn, Mộ, Tư."
Dễ dàng như vậy liền mang tớ đi bán.
Doãn Mộ Tư liền nói:"Tớ nghĩ anh ấy tốt hơn Cố Triết rất nhiều, và anh ấy cũng rất biết cách cưng chiều bạn gái, điểm này thì Cố Triết và Lục Vũ Thần đều không tài nào so sánh được. Anh ấy nhất định sẽ là một người chồng yêu vợ trong tương lai."
Sandy giơ ngón cái về phía Doãn Mộ Tư:"A Tư, không hổ danh chúng ta là bạn bè bấy lâu."
Mặt của Cố Triết không thể đen hơn được nữa, Bạch Giai Giao biết Từ Oánh và Doãn Mộ Tư cố tình khiêu khích hắn nhưng hắn đã bị lừa rồi.
Bọn họ đã ly hôn, hai người kia gọi ai là anh rễ thì có liên quan gì đến anh ấy, chuyện này tức giận thì chỉ làm trò cười cho người khác mà thôi.
Đáng tiếc, Cố Triết, người luôn tỏ ra khôn ngoan lại bị rơi vào bẫy và không thể thoát ra được, cảm xúc của hắn bị Vân Phàm và bọn chúng điều khiển.
Nhưng Bạch Giai Giai lại không dám xen vào, tránh né họng súng đang hướng về phía họ.
Tầng Hải Châu lúc này lại rất phấn khích, hắn ta vừa nghe thấy cái gì bên tai vậy?
Quay người, hắn liền nhìn Lục Vũ Thần nói:"Lục tổng, vợ cũ của anh nói rằng anh không yêu cô ấy, thậm chí còn mang anh đặt chung chổ với Cố Triết, nói anh và anh ta không bằng Vân tiên sinh."
Doãn Mộ Tư:"..."
Lúc này cô lại tự muốn giết chết cái miệng này, cô sao lại có thể quên mất Lục Vũ Thần đang có mặt ở nơi này, tự nhiên lại nhắc đến hắn làm cái gì?
Báo ứng… đến rất nhanh.
Ánh mắt Lục Vũ Thần rơi lên người Doãn Mộ Tư, nhếch môi cười:"Tôi sẽ không làm người khác có thai khi đã có vợ, nhưng hóa ra phụ nữ đều thích loại thủ đoạn nông cạn này?"
Doãn Mộ Tư:"..."
Thủ đoạn nông cạn?
Đúng vậy đó, nữ nhân ai cũng thích kiểu tán tỉnh này, cô cũng vậy, đáng tiếc là Lục Vũ Thần không làm được như vậy, sau này ai lấy anh ta chắc chắn phải có trái tim sắt đá để chịu đựng sự thờ ơ và cô đơn.
Doãn Mộ Tư chỉ cười nhẹ:"Lục tổngg xuất sắc như vậy, ngay cả không cần dùng bất cứ thủ đoạn nào liền muốn phụ nữ nào có phụ nữ đó."
Lục Vũ Thần hừ lạnh một tiếng như muốn nói: cái này còn phải nói ra sao?
Doãn Mộ Tư liền nghĩ Lục Vũ Thần tốtt nhất không nên động tâm, nếu không với tính khí này, anh ta sẽ nếm mùi đau khổ.
Lúc này, trên quầy ba, Hàn Thương Nguyên vỗ tay gây sự chú ý của mọi người.
Ánh mắt anh hướng về phía Doãn Mộ Tư:"Hôm nay là ngày mừng Mộ Mộ quay về độc thân, với tư cách là một người bạn từ niên thiếu của cô ấy, tôi xin chúc mừng cô ấy lấy lại được sự tự do của mình."
"Hôm nay ai ở tại nơi này đều là bạn hữu, đêm nay mọi người có thể uống rượu và vui chơi thoải mái, mọi chi phí tôi sẽ lo tất cả."
Lời nói vừa ngừng, không khí bắt đầu phấn khích, mọi chuyện không vui trước đó đều cho qua.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT