Mọi người nhìn nhau không hiểu ai đang vỗ tay, một giọng nói tràn đầy bình tĩnh nhưng chứa đựng uy hiếp truyền vào:"Cố tổng thật kiêu ngạo, xem ra Cố tổng đây đã chán đất Nam Sơn này, muốn chuyển đến một nơi khác để phát triển."

Âm thanh này khiến ai nấy đều mất bình tĩnh, đặc biệt là Cố Triết.

Cố Triết ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa, nhìn thấy Lục Vũ Thần từng bước đi vào, bình tĩnh lạnh lẽo giống như đây chính là nhà của anh ta.

Từ Oánh nghe xong liền cảm động muốn khóc tới nơi.

Từ gia có quan hệ thân thiết với Lục nhị phu nhân. Mà nhà họ Lục thì sao, chỉ có một mình Lục nhị phu nhân là con dâu chăm sóc cha mẹ chồng là ông bà nội của Lục Vũ Thần.

Nói có quan hệ bà con với Lục Vũ Thần thì hơi buồn cười một chút nên cô giấu nhẹm đi.

Lục nhị phu nhân lại bồi cho Từ gia nhà họ, nói cách khác là Từ thị có Lục thị chống lưng.

Từ Oánh lúc này muốn ra oai liền nhìn Lục Vũ Thần:"Anh họ."

Hứ, ai mà không có hậu thuẫn vững chắc.

Cố Triết thật sự xem nhà cô là chuồng gà ở Nam Sơn sao, Lục Vũ Thần đã lên tiếng rồi, cô còn sợ cái gì.

Vậy mà Lục Vũ Thần lại gật đầu đáp trả lại Từ Oánh khiến cô vô cùng hưng phấn.

Ánh mắt sắc bén của anh rời đi, rơi vào gương mặt của Doãn Mộ Tư, không mất ba giây lại dời qua phía Tầng Hải Châu và Lục Hân Nghi đang ngồi.

Lục Hân Nghi nhỏ giọng:"Chú nhỏ."

Lén đi chơi với Mộ Mộ, mà bị chú nhỏ tóm rồi.

Tầng Hải Châu hơi cắng răng lại, lúc Lục Vũ Thần ngồi xuống bên cạnh, anh ta liền dùng tất cả khát vọng sống của mình giải thích:"Khụ, tôi đúng là muốn mời anh một bữa, vô tình gặp Hân Nghi lôi tôi vào đây… nhộn nhịp quá lại quên báo cậu một câu."

Tầng Hải Châu hèn hạ đổ lên đầu Lục Hân Nghi.

Nhưng Lục Vũ Thần lại không quan tâm đến Tầng Hải Châu nói nhảm một bên, ánh mắt nhìn về phía Cố Triết, nhếch môi mỏng, không chút tức giận:"Cố tổng, mời tiếp tục."

Mọi người trong phòng bao im thin thít, ai nấy đều mặc niệm cho Cố Triết.

Cố Triết là tứ vương, nhưng Lục Vũ Thần là vua của Nam Sơn… là đại ác ma của Nam Sơn.

Cố Triết thu hồi vẻ mặt kinh ngạc, sắc mặt âm trầm, một hồi lâu không mở miệng.

Cố Hải Ninh thấy tình thế căng thẳng liền mở miệng, anh nhìn Doãn Mộ Tư và Từ Oánh liền cười nói:"Ngồi đi, chúng ta đều là bạn bè, chuyện nhỏ như vậy không nên căng thẳng."

Nói xong, Cố Hải Ninh lại nhìn về phía Cố Triết và Bạch Giai Giai nói:"Từ Oánh nói sự thật, Bạch tiểu thư không tính bị ủy khuất."

Cố Triết trừng mắt Cố Hải Ninh:"Cố, Hải, Ninh."

Cố Hải Ninh không vui:"Anh hai, anh thật sự muốn đối đầu với cả Nam Sơn sao?"

Từ thị, Doãn thị, nhà họ Hàn, bây giờ còn có Lục thị, Cố thị bọn họ chỉ một mình Lục thị là không thể chống đỡ rồi.

Sắc mặt Cố Triết tái xanh. Mặc dù trong lòng tức giận nhưng không thể vì một nữ nhân mà mạo hiểm gia tộc họ Cố.

Từ Oánh thấy gương mặt này của Cố Triết liền hả giận, kéo Doãn Mộ Tư tìm một chỗ mà ngồi xuống.

Doãn Mộ Tư không nghĩ Lục Vũ Thần lại xuất hiện nơi này, cô hôm nay chúc mừng độc thân, anh ta mà biết thì có cảm thấy cô đang sỉ nhục anh ta không?

Hàn Thương Nguyên rót cho cô một ly nước, nhìn sắc mặt thất thần của Doãn Mộ Tư liền hỏi:"Muốn đi qua phòng riêng không?"

Chuyện còn chưa giải quyết xong, cô nào có thể bỏ đi, chỉ lắc đầu:"Không cần đâu."

Cố Triết đã ngậm miệng rồi, đến lượt cô chơi bọn chúng.

Lúc cô còn chưa mở miệng, cánh cửa phòng bao lại đột ngột mở ra, một cái đầu bạch kim bước vào.

Sandy nhìn xung quanh bối cảnh, dừng lại ở phía Doãn Mộ Tư nói:"Dĩnh Dĩnh không yên tâm, tôi đến xem một chút."

Doãn Mộ Tư:"..."

Lời này là nói vô cô, hay vươn oai với Cố Triết.

Sandy liền liếc nhìn Cố Triết, sau đó tìm một ghế trống ngồi xuống.

Lục Vũ Thần lúc này đôi mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm Cố Triết:"Cố tổng, sao không nói gì nữa, anh vừa nói một tuần lễ anh sẽ phải quỳ xuống cầu xin thương xót?"

Đối mặt với chất vấn của Lục Vũ Thần, Cố Triết không dám mở miệng nói một câu, sự xuất hiện của Lục Vũ Thần đả đảo ngược tình thế, khiến hắn trở tay không kịp.

Lúc này, Cố Hải Ninh nhìn Từ Oánh liền nói:’Oánh Oánh, tôi xin lỗi vì sự lỗ mãng vừa rồi của anh trai tôi, mong cô bỏ qua.”

Từ Oánh nhìn về phía Doãn Mộ Tư, thấy bạn thân nhìn cô gật đầu.

Vả lại, khi Cố Hải Ninh gọi co là Oánh Oánh, một số kỷ niệm lúc đi học lại xẹt qua, cô nhìn Cố Hải Ninh nói:”Nể mặt cậu, tôi không so đo với anh ta.”

Cố Hải Ninh nhấc một ly rượu lên, nâng cóc hướng Lục Vũ Thần nói”Vậy chuyện này xem như nói xong.”

Cố Triết một câu cũng không dám mở miệng, Bạch Giai Giai cảm thấy mất mặt, nói nhỏ với Cố triết:”A Triết, chúng ta nên về thôi.”

Bỏ đi?

Lúc này mà bỏ đi chính là chạy trốn sao?

Tứ vương Nam Sơn như hắn còn mặt mũi nào?

Hắn nhịn nhục hôm này, rồi một ngày nào đó sẽ mang Lục Vũ Thần dặm dưới chân

Cố Triết đột nhiên nở nụ cười, hắn bước đến bưng một ly rượu lên, thoải mái nhìn Từ Oánh:”Từ Oánh, là anh Triết vừa rồi bốc đồng, anh xin lỗi em.”

Từ OÁnh nhìn khuôn mặt tươi cười này của hắn mà lạnh sống lưng, chắc chắn Cố Triết đang hận chưa thể lấy mạng cô.

Cố Triết uống xong ly rượu đặt xuống bán:”Anh Triết kính em một ly, xóa sạch mọi ân oán, chuyện này coi như cho qua.:

Từ Oánh gật đầu:”Được.”

Cố Triết loại người này, hoàn toàn không xứng đáng với Hàn Dĩnh.

“Lâm tiểu thư.” - Từ Oánh nhìn Lâm Yến nở nụ cười trên môi, không sao có thể quên nhiệm vụ của mình:”Cô vừa nói cái gì, nếu tôi không xin lỗi cô, tôi sẽ không ra khỏi đây?”

Lâm Yến sắc mặt biến đổi, cô nhìn về phía Lục Vũ Thần, lúc này cô ta sao còn dám cầu Từ Oánh xin lỗi nữa.

Không thể tin được Lục Vũ Thần lại nhận Từ Oánh là dòng họ.

Hoàng Châu lên tiếng, giọng nói oán trách:”Từ Oánh, đủ rồi, cô đừng đi quá xa.”

Lâm Yến hốc mắt đỏ lên, mặt mũi tràn đầy ủy khuất:”Tôi xin lỗi cô là được phải không, cô đừng bám lấy tôi nữa, những gì cô nói tôi đều thừa nhận, cô hài lòng chưa?”

Nhìn thấy Lâm Yến bị ép vào tình thế như vậy, mọi người đều tức giận Từ Oánh, ỷ mình có chỗ dựa liền ức hiếp kẻ yếu thế.

Từ Oánh nhìn Lục Vũ Thần sau đó nhìn Lâm Yến nhếch môi:”Cô khóc cái gì, tôi mới là người nên khóc. Trước mặt Mộ Mộ và anh họ tôi cô có dám nói rằng cô chưa từng bao giờ ra mắt nhà họ Lục dùng thai giả ép cưới, rằng cô không liên quan gì đến Lục Thanh Hy không?”

Lục Vũ Thần nhíu mày:”Có chuyện gì?”

Từ Oánh vô cùng tức giận, nhìn Lục Vũ Thần đáp:”Cô ta không thừa nhận là bạn gái của Lục Thanh Hy, vừa mới trước mặt mọi người nói Thanh Hy không xứng với cô ta, nói cậu ấy bịa chuyện yêu đương với cô ta. Còn nói, chưa bao giờ bàn chuyện cưới xin với Lục gia.”

Lục Vũ Thần liếc nhìn Lâm Yến, giọng nói lạnh lẽo:”Phải không?”

Lâm Yến lúc này muốn lập tức ngất đi, nhưng không cách nào tự ngất xỉu được.

Thanh âm Lục Vũ Thần không chút tức giận, nhưng có mùi máu tươi:“Từ khi nào nhà họ Lục không xứng với cô?”

“Những gì nói trước mặt Lục gia đều là nói dối?”

Có lời xác định của Lục Vũ Thần, mọi người đều xác định… Lâm Yến kia chính là kẻ nói dối.

“Khó trách Từ Oánh giận như vậy, thế mà Lâm Yến lại mang Lục Thanh Hy làm lốp dự phòng, xem ra tự mình tìm đường chết.”

“Lục Thanh Hy là người nhà họ Lục, có mối quan hệ với Lục Vũ Thần rất tốt, nhà họ Lâm là cái thá gì, còn dám nói Lục Thanh Hy không xứng với cô ta, thật nực cười.”

“Còn dám giả có thai đòi vào nhà họ Lục, bây giờ lại vô sỉ nói bản thân không liên quan… tôi chưa từng thấy nữ nhân nào vô sỉ hơn cô ta. Còn nói Lục Thanh Hy không xứng, tôi thấy chính cô ta không xứng với cậu ta.”

Hoàng Châu và Bạch Phi Tinh lúc này không dám vì Lâm Yến mà lên tiếng.

Lâm Yến toàn thân run rẩy, gương mặt tái nhợt như tờ giấy, trừng mắt nhìn Doãn Mộ Tư:”Là cô, cô hại tôi bị nhà Thanh Hy ghét bỏ, bây giờ còn xúi dục Từ Oánh gài bẫy tôi.”

Doãn Mộ Tư nhíu mày:”Tự cô bày chuyện có thai khiến người lớn ghét bỏ, liên quan gì tới tôi?”

Lâm Yến hét lên:”Vậy chuyện đêm nay thì sao?”

Doãn Mộ Tư lạnh giọng:”Vậy cô tự hỏi cô đã làm gì?

Lâm Yến trừng mắt đỏ hoe, tức giận nói:”Tôi đã làm cái gì, nói ra đi.”

Doãn Mộ Tư rất bình tĩnh:”Cô lối lộ thủy quân, tùy tiện tung tin đồn trên mạng bôi nhọ tôi, có cần tôi đưa ra bằng chứng không?”

Lâm Yến cười lạnh:"Nếu cô không có thì sao không bỏ qua tin tức, quan tâm người khác nói để làm gì, không phải là tự mình chột dạ."

"Lục tổng, có phải anh chưa từng xem những bức ảnh đó phải không? Cô ta khi chưa cùng anh ly hôn đã cùng nam nhân khác đi vào nơi vắng vẻ, có ảnh chụp rõ ràng sao có thể là giả được."

Mọi người nhìn Lục Vũ Thần, không khỏi đổ mồ hôi lạnh giúp Doãn Mộ Tư.

Đám tra nam tiện nữ kia cuối cùng cũng mặt mày hớn hở muốn xem kịch vui.

Lục Vũ Thần nhìn về phía Doãn Mộ Tư, trong giọng nói không có tức giận, chỉ mang theo một tia lạnh lùng:"Tôi muốn nghe cô giải thích."

Đoạn video kia hắn cũng đã xem rồi, chỉ là muốn nghe một chút cô chuẩn bị giải thích như thế nào?

Lâm Yến đắc ý, xem Doãn Mộ Tư giải thích ra sao? Dám cắm sừng Lục Vũ Thần, điều này còn nghiêm trọng hơn việc cô ta nói dối.

Hàn Thương Nguyên nhìn Lục Vũ Thần liền nói:"Lục tổng, bức ảnh cũng có tôi… những chuyện này sao anh lại giả vờ hồ đồ, đêm qua chúng ta đều gặp gỡ nhau ở nhà hàng. Tôi và cô ấy quen nhau từ bé, mời nhau bữa cơm cũng không có gì quá phận, sau bữa ăn tôi lái xe đưa cô ấy lên núi hóng mát, có vấn đề gì sao?"

Nam chính trong bức ảnh đã lên tiếng nói không phải.

Lục Vũ Thần lại không quan tâm đến lời Hàn Thương Nguyên nói, ánh mắt sắc bén hướng về Doãn Mộ Tư, anh muốn nghe chính là lời của cô giải thích.

"Tối hôm qua sau khi chúng ta nói chuyện xong, anh ấy có đưa tôi đi hóng mát trên sườn núi, trong khoảng thời gian này chúng tôi không có làm gì quá phận. Bức ảnh đó đã chụp được chiếc xe đi vào sườn núi, tại sao nếu chúng tôi có làm gì bậy bạ lại không thể chụp được, có đúng không?"

Doãn Mộ Tư thẳng thắn giải thích với Lục Vũ Thần.

Lâm Yến liền châm chọc:"Lục tổng, anh đừng tin lời cô ta. Nếu cô ấy không có trao đổi mờ ám với Hàn Thương Nguyên, thì sao Hàn Thương Nguyên lại kí cho cô ta hạng mục lớn như vậy?"

Lục Vũ Thần nhìn Lâm Yến, cười nửa miệng:"Xem ra cô thật sự muốn đội nón xanh lên đầu tôi?"

Lâm Yến lập tức run rẩy:"Không phải, đây là những lời trên mạng đều nói. Hạng mục này quá sức với Doãn thị, rất nhiều công ty lớn về lĩnh vực tranh giành đều không thông qua, vậy mà Doãn thị lại giành được bằng cách đi cửa sau. Tin đồn này phát ra từ Doãn thị, tôi chỉ sợ anh bị Doãn Mộ Tư kia lừa."

Lục Vũ Thần nhìn Doãn Mộ Tư:"Xem ra lời nói của cô ta cũng không vô lý."

Doãn Mộ Tư nhàn nhạt đáp:"Trong kinh doanh xem trong cơ hội và mối quan hệ. Tôi và anh Thương Nguyên quen biết nhau từ khi tôi còn nhỏ, đây chính là cơ hội và mối quan hệ của tôi. Ai nói Doãn thị của tôi không có ưu thế, chúng tôi là tứ vương dẫn đầu, Doãn thị ngoài tiền ra còn có rất nhiều chuyên gia."

Sau đó cô nhìn Lục Vũ Thần:"Anh có hài lòng không?"

Thấy Lục Vũ Thần trầm ngâm không nói, Lâm Yến lại bắt đầu:"Lục tổng, người đừng tin Doãn Mộ Tư nói láo, trực giác của nữ nhân luôn chính xác, nếu cô ta và Hàn Thương Nguyên không có mờ ám, tôi đem đầu chặt xuống làm ghế ngồi."

Doãn Mộ Tư lạnh nhạt nhìn Lâm Yến đang vùng vẫy chờ chết, cô và Hàn Thương Nguyên minh bạch cô không sợ cái gì, Lục Vũ Thần muốn biết có thể thăm dò.

Giọng nói của Lục Vũ Thần vang lên, lạnh lùng gợn người:"Vậy hiện tại liền chặt đầu cô xuống đi."

Từ Oánh phốc một tiếng:"Anh họ, anh quá thông minh, em thật sự ngưỡng mộ sùng bái anh… không giống như những người đàn ông khác bị chó ăn mất não."

Từ Oánh hướng mắt về Cố Triết mỉa mai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play