Phía sau là giọng nói tràn đầy giễu cợt của Cố Hải Ninh cũng vang lên:"Trần thiếu gia, anh đứng ở cửa như vậy làm gì? Không thể là đứng nghe trộm đây không phải là việc của Trần thiếu gia nổi tiếng Hải Sơn làm được, phải không?"
Trần thiếu gia Hải Sơn?
Còn ai khác ngoài Trần Chí Kiên.
Thế nào lại bên ngoài nghe lén.
Đám người bên trong nghi hoặc nhìn ra, Trần Chí Kiên chỉ cười bình tĩnh nói:"Chính như lời Cố nhị thiếu nói, tôi sao có thể muốn nghe trộm, muốn tìm hiểu cái gì liền cho phục vụ không phải tốt hơn? Tôi chỉ đến sớm hơn hai người vài bước, nghe bên trong có tranh cãi nên không có liền đi vào."
Lời nói này của Trần Chí Kiên ai cũng cảm thấy hợp lý. Trần gia ở Hải Sơn thân phận ra sao ai cũng rõ, muốn cái gì có thể nghênh ngang đi vào, cần gì phải trốn tránh bên ngoài.
Nghe thấy giọng nói của Cố Triết và Cố Hải Ninh vang đến, Bạch Giai Giai như điên cuồng lên mà sống lại.
Bạch Phi Tinh nãy giờ không dám lên tiếng bênh vực, lúc này liền nói:"Anh rể đến rồi, có vẻ một số người phải chịu đựng rồi."
Bạch Giai Giai khóc rất ủy khuất, gương mặt tràn đầy nước mắt, trong cực kỳ đáng thương, giống như Từ Oánh đã làm gì cô ta.
Lúc này, Lục Thanh Hy cũng từ bên ngoài bước vào.
Phía sau là Trần Chí Kiên, Cố Triết và Cố Hải Ninh cũng bước vào bên trong.
Người cười Từ Oánh cài vào là Tô Hưng và Trần Giang nhìn thấy cục diện cực kỳ nhạy cảm này liền nháy mắt với nhau.
Nếu Cố Triết mà đánh Từ Oánh, bọn họ cũng cản không được.
Tô Hưng nhanh chóng gửi tin cho Doãn Mộ Tư:"Cô đến đâu rồi, Cố Triết và Cố Hải Ninh đều đến, cô nên gọi thêm người đi, nếu không chỉ e cục diện này không cân bằng, chúng ta khó có thể thắng được. Còn nữa, cô bảo Dĩnh Dĩnh không nên tới sớm, Bạch Giai Giai cô ta cũng ở đây."
Lúc này, Doãn Mộ Tư cầm lái, cho xe vào bãi đổ xe.
Nghe thấy tin tức báo tới, cô liền nói với Hàn Thương Nguyên:"Chắc là Từ Oánh báo tin tới, anh mở xem giúp em, mật mã là sinh nhật em."
Hàn Thương Nguyên nhận lấy điện thoại, nhanh chóng mở khóa.
Đọc tin nhắn của Tô Hưng, Hàn Thương Nguyên bình tĩnh trả lời:"Mộ Tư đang lái xe, tôi là Hàn Thương Nguyên."
Sau đó, Tô Hưng lập tức đáp:"Thì ra là lão đại, vậy thì yên tâm rồi… có anh đến, chúng ta cần gì phải giữ đạo lý."
Hàn Thương Nguyên bật cười nói với Doãn Mộ Tư:"Đây là Tô Hưng, bạn học của em phải không?"
Doãn Mộ Tư gật đầu cười nói:"Đúng rồi, anh còn nhớ cậu ta sao… bất quá cậu ta hiện cũng đứng đầu Tô gia, cái miệng rất lẻo mép nên Tổ lão tử rất thích."
Hàn Thương Nguyên gật đầu:"Tiểu tử này bên ngoài không thể tin tưởng, dù có đứng đầu Tô gia, hắn cũng là kẻ không nên hợp tác."
Doãn Mộ Tư chỉ cười:"Hắn dưới tay em, có cho thêm tiền cũng không dám lừa chúng ta."
"Nhưng cậu ta nói cái gì?"
Hàn Thương Nguyên đáp:"Hắn nói ở có đó Cố Triết và người phụ nữ kia, chúng ta nên báo với Hàn Dĩnh."
Doãn Mộ Tư nhíu mày:"Cố Triết và Bạch Giai Giai?"
Cô cho xe vào vị trí, cầm điện thoại mở cửa bước ra khỏi xe:"Em gọi cho Hàn Dĩnh, đối với việc này không tốt cho cậu ấy."
Hàn Dĩnh đang mang thai, gặp chuyện kích động liền không tốt.
Doãn Mộ Tư nhìn vào điện thoại, một chiếc siêu xe khác đổ vào vạch, ánh sáng chiếu lóa một gương mặt xinh đẹp xuất hiện:"Mộ Mộ."
Doãn Mộ Tư:"Dĩnh Dĩnh."
Hàn Dĩnh nhìn bên trong xe còn có anh trai cô, Hàn Dĩnh liền có chút khựng lại nói nhỏ:"Tớ đi qua đây một chút."
Trên xe của Hàn Dĩnh, thân ảnh cao lớn bước xuống, một thân mặc âu phục vô cùng bảnh bao, mái tóc màu bạch kim cột cao lên, gương mặt trắng lộ ra đường nét mê người.
Sandy nhìn về phía Doãn Mộ Tư cười cười, sau đó gật đầu chào Hàn Thương Nguyên.
Hai người này là quan hệ gì, Sandy có biết Hàn Dĩnh đang mang thai con của Cố Triết hay chưa?
Doãn Mộ Tư chạy đến kéo Hàn Dĩnh lại một bên:"Cậu với Sandy hiện tại là sao, anh ta biết đưa bé chứ?"
Hàn Dĩnh gật đầu:"Biết, anh ta biết đứa bé là con của Cố Triết, tớ đã nói anh ta đừng gặp lại nữa, tớ không muốn qua lại nữa."
Doãn Mộ Tư cảm thấy không đúng:"Vậy sao lại đi cùng hắn tới đây?"
Hàn Dĩnh nghiến răng nhìn Sandy:"Cậu cũng biết anh ta bị điên mà, tớ đuổi anh ta đi, nói không muốn gặp nữa. Tớ chỉ mới ra ngoài một buổi sáng mà anh ta đã thay hết ổ khóa nhà tớ, còn tự ý dọn đồ vào nhà tớ, chọn lấy một phòng trống mà dọn vào, sau đó còn dọn đồ của mình qua căn phòng đó. Phòng cũ của mình hắn cho người hàn cửa lại, không thể vào được nữa. Giờ đuổi liền không đi, buổi tối còn dính lấy không buông…"
Doãn Mộ Tư:"..."
Cô biết Sandy bị điên, nhưng điên cỡ này thì đúng là thật sự mới lãnh ngộ.
"Xem ra anh ta là định mệnh của cậu rồi, nhưng anh ta cũng rất đẹp trai mà, cậu không thấy vậy sao?"
Doãn Mộ Tư xoay người nhìn Sandy đánh giá thêm một lượt, dù đã nhìn thấy rất nhiều nam nhân đẹp trai, nhưng cũng không khỏi cảm thán:"Hãy nhìn anh ta thật sự rất đẹp trai, đứng bên cạnh anh trai cậu mà khí chất không hề kém cạnh, Cố Triết không thể so với Sandy được."
Hàn Dĩnh lắc đầu:"Mộ Mộ, cậu quên là tớ đang mang thai con của Cố Triết sao, hắn ta lúc này có thể chấp nhận, sau này tớ sinh ra một tiểu Cố Triết, nhìn thấy bé con hắn ta có thật tâm đối tốt hay không? Tớ hiện tại không muốn qua lại với Sandy, đêm nay tớ sẽ ngủ lại khách sạn… khi nào hắn ta từ bỏ tớ sẽ về nhà."
Doãn Mộ Tư ôm trán nói:"Dĩnh Dĩnh, tớ nói thật… Sandy đã muốn quấn lấy cậu, cậu ở khách sạn càng tốt hơn cho hắn."
Lúc này, Doãn Mộ Tư mới nhớ đến chính sự, liền nói:"Tô Hưng nói bên trong có Cố Triết và Bạch Giai Giai, hay là cậu đến một phòng khác, xong việc chúng đến đến tụ hợp."
Hàn Dĩnh nhíu mày lại nhìn Sandy đứng đó, dù sao tránh được nên tránh đi, cô không muốn bị ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng:"Được, vậy mình lấy phòng khác."
Doãn Mộ Tư gật đầu:"Được, vậy chúng ta cùng lên."
Quay lại phòng bao náo nhiệt.
Lâm Yến không ngờ người bước vào phòng bao đầu tiên lại là Lục Thanh Hy, gương mặt cô ta tái nhợt như tờ giấy.
Trong lòng không thể nghĩ ra Lục Thanh Hy đã nghe được cái gì?
Lục Thanh Hy bước vào, hắn đứng ở phía xa nhìn Lâm Yến, ánh mắt chất chứa sự khó hiểu, buồn bã và tức giận.
Cố Triết nhìn một vòng, nhìn thấy Bạch Giai Giai liền đi tới.
Cố Hải Nịnh nhìn Từ Oánh một cái, sau đó đi về phía Hoàng Châu.
Bạch Giai Giai lắc đầu, nghẹn ngào lên tiếng "em không sao" sau đó nước mắt lại rơi nhiều hơn, vô cùng đáng thương.
Loại tình huống này chắc chắn là rất ủy khuất, hắn ta nhìn về phía Bạch Phi Tinh hỏi:"Có chuyện gì?"
Bạch Phi Tinh hất mặt về phía Từ Oánh:"Vừa rồi Từ Oánh gọi chị Giai Giai là tiểu tam."
Ánh mắt Cố Triết rơi vào khuôn mặt Từ Oánh, khuôn mặt lạnh lùng đầy tức giận:"Từ Oánh…"
Đây chẳng phải là chị em tốt với Hàn Dĩnh.
"Vừa rồi nói tới đâu rồi?"
Trần Chí Kiên bước đến, đứng bên cạnh Từ Oánh. Anh làm như không chú ý bản thân đang cắt ngang lời của Cố Triết, không cảm thấy không khí trong phòng quỷ dị, anh nhìn Từ Oánh lại nói:'Tiếp tục đi, đừng dừng lại."
Từ Oánh có chổ dựa liền không còn sợ Cố Triết nữa, nhìn về phía Lâm Yến nói:"Lâm tiểu thư, Lục Thanh Hy đang ở đây, cô dám trước mặt cậu ấy nói ra những lời vừa nãy hay không?"
Tô Hưng liền bồi vào:"Cô nói Từ Oánh nói xấu cô, vậy làm rõ trước mặt Lục Thanh Hy đi, cô có phải bạn gái Lục Thanh Hy không?"
Lâm Yến sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cắn môi không nói một lời.
Lục Thanh Hy trầm mặc im lặng, đợi câu trả lời.
Đúng lúc này, hai người từ từ bước vào phòng bao, nhìn quanh một vòng chọn ghế trống ngồi xuống…
Hai người là Lục Hân Nghi và Tầng Hải Châu, hai người không ảnh hưởng gì đến câu chuyện đang diễn ra.
Trần Giang liền cười cợt:"Lâm tiểu thư sao vây, đúng chỉ một chữ, không đúng là hai chữ, không khó chứ?"
Tất cả mọi người đều nhìn Lâm Yến, đợi xem cô ta cho đáp án.
Lâm Yến không biết phải làm sao, Hoàng Châu liền lên tiếng:"Lâm Yến, đây là chuyện riêng của cô và Lục Thanh Hy, không cần phải nói với mọi người, hai người ra ngoài nói chuyện đi."
Lâm Yến nhìn Hoàng Châu cảm kích, lập tức nhìn về phía Lục Thanh Hy:"Thanh Hy, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi."
Lục Thanh Hy đứng im đáp:"Thừa nhận cô là bạn gái của tôi khó đến như vậy?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT