Giang Văn Ba bên cạnh lúc này sắc mặt tương đối cổ quái, nhìn động tác của Tế tư Tổ linh, lúc này ông cũng đã nhìn thấy vài tình huống khác thường.
Là cao thủ Thiên vị, mặc dù ông không thể nào nhìn thấy hư ảnh Cửu Vĩ to lớn sau lưng Giang Khương như mấy Đại vu sư, nhng ông có thể cảm nhận được trên người các Đại vu sư và của Giang Khương đều có những khí tức hoàn toàn không thuộc về họ.
Hơn nữa cổ khí tức kia tương đối mạnh mẽ, thậm chí còn khiến người đứng một bên như ông cảm thấy trong lòng thoáng khiếp sợ.
Ông hiểu rõ, nguồn gốc của cỗ khí tức này là từ Tổ linh của bộ lạc Vu sư. Nhưng trên người các Đại vu sư có khí tức này cũng không có gì lạ, nhưng tại sao Giang Khương trên người cũng có? Hơn nữa với cảm ứng của ông, tuy khí tức trên người Giang Khương đã thu liễm nhưng ông thật sự vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại khổng lồ như núi lửa của khí tức kia.
Cổ khí tức kia còn đáng sợ hơn các Đại vu sư, thậm chí là Tế tư Tổ linh kia rất nhiều.
- Đây rốt cuộc là gì?
Giang Văn Ba hiểu rất rõ sức mạnh của Bộ lạc Vu Sư. Khuôn mặt ông đầy kinh hãi nhìn Giang Khương. Ông không hiểu cỗ sức mạnh trên người Giang Khương rốt cuộc là gì? Sao lại tương tự với Tổ linh của Bộ lạc Vu Sư, khiến Bộ lạc Vu Sư phải đến gây chiến vậy?
Lúc này Giang Khương cũng không để ý Giang Văn Ba nghĩ gì, cổ khí tức kỳ quái bên kia đã khiến hắn hơi bực bội. Từ trước tới giờ hắn thuộc kiểu người có thể ăn và thích ăn ngon, hơn nữa khi bụng hắn đói thì cảm xúc không được tốt cho lắm.
Sáng sớm vừa ngủ dậy hắn đã chạy đến khu cách ly, đến giờ còn chưa kịp ăn sáng, giờ lại bị Thần thú bát trong tay Tế tư Tổ linh đối diện làm ảnh hưởng Cửu Vĩ sau lưng, từ đó khiến hắn cực kỳ đói bụng, cộng thêm sự xuất hiện của Giang Văn Ba càng làm cảm xúc của hắn cực kỳ không tốt.
Đúng lúc hắn không nhịn được cái tên Tế tư Tổ linh đang đứng hoa chân múa tay đối diện, Cửu Vĩ lúc này lại truyền đến một suy nghĩ...
Nó muốn thứ kia...
“Muốn thứ kia?” Giang Khương cảm nhận được suy nghĩ này thì sửng sốt một chút rồi lập tức xác định, Cửu Vĩ có lẽ là muốn cái bát cổ quái Thần thú bát trong tay Tế tư Tổ linh kia.
Mặc dù hắn nghi ngờ không biết rốt cuộc cái thứ gọi là Thần thú bát kia rốt cuộc có tác dụng gì, nhưng nếu Cửu Vĩ muốn, vậy thì chắc chắn phải cướp lấy rồi.
Giang Khương ngẫm nghĩ thấy Cửu Vĩ theo mình lâu như vậy vẫn luôn cần cù chăm chỉ, gần đây bị Bộ lạc Vu sư kích thích nên mới truyền đến vài thông tin. Kể ra đây cũng là lần đầu tiên nó muốn thứ gì đó, dĩ nhiên Giang Khương phải cướp lấy. Cho dù đó là thứ gì thì cũng phải cướp.
Tế tư Tổ linh bên kia lúc này đang trừng mắt nhìn chằm chằm Giang Khương hoa chân múa tay. Trong lòng lão cực kỳ kinh ngạc. Rõ ràng Thần thú bát đã có tác dụng với Thần thú chi hồn của Giang Khương, nhưng sao đến giờ vẫn chưa thấy động tĩnh gì?
Trong lúc lão đang kinh ngạc thì Giang Khương phía đối diện đã đột nhiên lao về phía lão, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đến đến trước mặt lão.
Sau khi Tế tư Tổ linh hơi sửng sốt một chút thì liền hồi phục tinh thần, giận dữ hét lên một tiếng quơ trượng đập về phía Giang Khương. Sức mạnh Tổ linh sau lưng lão lúc này đã hoàn toàn phụ trên người Tế tư Tổ linh. Tế tư Tổ linh vừa vung trượng lên thì nó cũng bổ nhào đến trước mặt Giang Khương.
Giang Khương cảm nhận được tiếng gió cực lớn truyền đến từ quyền trượng thì chân mày lóe lên, trong đầu chợt lóe lên một thông báo: “Tít... Thiên phú Tốc độ khởi động..”
Thông báo này vừa lóe lên, cơ thể Giang Khương nhẹ nhàng lách đi, tránh được một trượng của Tế tư Tổ linh, đồng thời đưa tay nhanh chóng chụp lấy Thần thú bát trong tay Tế tư Tổ linh.
Tế tư Tổ linh nhìn thấy động tác của Giang Khương thì vô cùng giận dữ, co tay lại, Thần thú bát trong tay tránh được một trảo này của Giang Khương. Đồng thời, quyền trượng trong tay lão lại một lần nữa đánh về phía Giang Khương.
Kể ra, Tế tư Tổ linh chính là đệ nhất cao thủ của Bộ lạc Vu sư. Sau khi Tổ linh phụ thể, thực lực tăng vọt đến một mức nhất định. Nếu Giang Khương không sử dụng các kỹ năng, chỉ dựa vào thực lực thật sự, Giang Khương không thể đấu với Tế tư Tổ linh quá mười chiêu chứ đừng nói là muốn cướp đồ trong tay Tế tư Tổ linh.
Dĩ nhiên, từ trước tới nay Giang Khương luôn lấy yếu thắng mạnh, luôn dựa vào năng lực người khác không có. Giờ hắn thấy Thần thú bát bị Tế tư Tổ linh tránh ra sau thì cắn răng một cái, dưới chân ngừng lại, một lần nữa khó khăn né được một trượng của Tế tư Tổ linh. Sau đó, một quyền của hắn đánh về phía cổ họng của Tế tư Tổ linh, đồng thời tay phải giơ lên sẵn, chuẩn bị lựa lúc Tế tư Tổ linh lộ chút sơ hở sẽ cướp ngay Thần thú bát kia.
Tế tư Tổ linh nhìn thấy động tác của Giang Khương thì trong mắt lóe lên một tia cười nhạt, thân hình đột nhiên nghiêng sang bên phải ba mươi độ. Sau khi lão tránh được một quyền này của Giang Khương thì đột nhiên quay ngược lại một cách kỳ lạ, quyền trượng trong tay cũng hình thành nên một cơn lốc cực lớn, bay về phía Giang Khương.
Giang Khương cảm nhận được áp lực vô cùng cường đại đánh thẳng về phía mình, trong mắt hắn lóe lên một nụ cười khổ, hai tay đẩy về phía trước một cái, đồng thời lách người sang bên. Chiêu này của Tế tư Tổ linh quá mạnh mẽ, hắn thật sự không đủ tự tin mình có thể tránh được đòn này. Tế tư Tổ linh này quả không tầm thường, không hổ là một trong những người mạnh nhất trên thế giới...
Có điều, đúng lúc Giang Khương chuẩn bị mang theo thương tích rút lui, Cửu Vĩ sau lưng Giang Khương luôn thu liễm lại sức mạnh từ sau khi Thần thú bát xuất hiện đột nhiên dựng thẳng chín cái đuôi, ngửa đầu hét lên một tiếng giận dữ.
Âm thanh này của Cửu Vĩ khiến tất cả đám Đại vu sư của Bộ lạc Vu sư không ai là không ngửi thấy mùi giận dữ, sắc mặt ai nấy đều tái nhợt, cả người run rẩy, có vài người còn đứng không vững.
Tế tư Tổ linh đứng mũi chịu sào lúc này cả người đang run lên, quyền trượng vốn đã tạo ra một cơn gió lốc trong nháy mắt liền ngừng trệ lại.
Giang Khương thấy cơ hội không thể để mất liền không chút chậm trễ đưa tay lên, đoạt lấy Thần thú bát trong tay Tế tư Tổ linh rồi nhẹ nhàng lui ra.
Tế tư Tổ linh cảm thấy trong tay nhẹ đi mới bừng tỉnh khỏi tiếng hét giận dữ của Cửu Vĩ. Lão thuận mắt nhìn sang thì thấy Thần thú bát đã bị Giang Khương cướp đi. Đôi mắt lão trong nháy mắt đỏ lên, giận dữ hét lên một tiếng rồi quơ trượng đuổi theo Giang Khương.
Các Đại vu sư phía sau lúc này cũng thấy Thần thú bát bị Giang Khương cướp đi thì đồng loạt hét lên, cùng Tế tư Tổ linh đuổi theo Giang Khương. Đây là chí bảo của Bộ lạc Vu sư, không thể nào để rơi vào tay người khác được.
Hai vị tiên sinh cùng mấy cao thủ ngoại viện bên Giang Khương mấy người của Bộ lạc Vu sư nổi điên thì mặt tái xanh, sau đó cắn răng chuẩn bị tiếp chiến. Tuy rõ ràng xông lên là chịu chết nhưng cần lên thì vẫn phải lên.
Bên Giang Văn Ba lúc này sắc mặt cũng biến đổi, vung tay lạnh giọng kêu lên:
- Bảo vệ thiếu gia...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT