- Chuyện này... anh tự cân nhắc đi... Dù sao chuyện nên làm tôi đều đã làm giúp xanh rồi...
Sau khi nói xong những lời này, Hồ Quang Dương để ly rượu trong tay xuống, chậm rãi đứng dậy, thở dài nói:
- Dù sao tôi ở Viện trưởng lão, anh ở Thiên Y viện, có vài việc tôi biết mà anh cũng rõ...
Thiên y sư Chu Thế Dương nhìn bóng lưng Hồ Quang Dương rời đi sắc mặt lúc sáng lúc tối, trong mắt tràn đầy vẻ chần chờ.
Giang Khương gối lên Tề Thế Đỉnh ngủ rất thoải mái, trong giấc ngủ, nội khí toàn thân vẫn ổn định và tiếp tục vận hành, vận chuyển theo kinh mạch của Giang Khương. Hình xăm trên cánh tay trái lúc này cũng nhẹ nhàng lóe lên.
- Nhấp nháy, nhấp nháy...
Cùng với hình xăm càng lúc càng nhấp nháy nhanh, thậm chí bắt đầu nóng lên, đột nhiên, bề mặt Tề Thế Đỉnh cũng lóe lên một tia sáng nhạt, sau đó những hình vân trên mặt Tề Thế Đỉnh cũng nhanh chóng sáng lên.
Sau khi toàn bộ đường vân trên thân Tề Thế Đỉnh đều sáng lên, những hạt năng lượng xung quanh bắt đầu chậm rãi bị hút vào trong cơ thể Giang Khương. Tốc độ ngưng tụ quanh người Giang Khương đột nhiên tăng tốc, bắt đầu ngưng tụ quanh người Giang Khương với tốc độ tăng gấp bội.
Trên những đường vân sau khi lóe lên một ta sáng nhạt thì lại lặng lẽ tiêu tán. Thế nhưng tốc độ tích tụ năng lượng vẫn không hề giảm. Có điều những năng lượng này không trực tiếp tiến vào cơ thể Giang Khương mà bị Tề Thế Đỉnh hút hết vào trong thân đỉnh, sau khi được các đường vân trên thân đỉnh lọc qua, những tạp chất lẫn trong năng lượng này đều bị luyện hết ra ngoài, chỉ còn lại năng lượng tinh thuần trực tiếp rót vào trong cơ thể Giang Khương.
Sau khi năng lượng tinh thuần này rót vào cơ thể Giang Khương, hình xăm màu đỏ nhạt bên vai trái Giang Khương lúc này cũng lấp lóe nhanh chóng. Vận hành nội khí trong cơ thể Giang Khương cũng càng lúc càng nhanh...
Không biết qua bao lâu, trong đầu Giang Khương nhanh chóng xuất hiện một dòng thông báo:
- Tích lũy năng lượng đuôi thứ bảy Cửu Vĩ đã đầy... Cửu vĩ hồi phục, bắt đầu hiện hình...
Sau khi thông báo này xuất hiện, hình xăm cánh tay trái Giang Khương đột nhiên bắn ra một tia sáng, sau đó hình xăm luôn lẳng lặng co rút giống như một con mèo nhỏ đáng yêu bắt đầu chậm rãi giản ra, để lộ hoàn toàn diện mạo của nó...
Một con hồ ly nhỏ màu đỏ máu đang từ từ duỗi người, sau đó ngẩng đầu ngáp một cái, bảy cái đuôi lông xù chậm rãi giơ lên,sau đó đôi mắt đẹp như đá quý chậm rãi mở ra...
Cặp mắt đẹp như đá quý mở ra, đột nhiên từ trong mắt nó chậm rãi bắn ra một tia sáng đỏ nhạt, sau đó bắt đầu lan tràn khắp cả người Giang Khương.
Tia sáng đỏ chậm rãi từ cánh tay trái sau đó theo mé bên trái của cơ thể đi xuống, từ từ tràn khắp chân trái.
Sau đó lại đi lên...
Cứ như vậy, chậm rãi tràn ngập khắp toàn thân Giang Khương, rồi dần dần lan lên phần đầu của Giang Khương...
- Hiện hình hoàn thành... Tặng cho cơ thể thiên phú thứ sáu... Ngưng trệ không gian...
Sau khi thông báo này lóe lên, ánh sáng đỏ tràn khắp toàn thân Giang Khương đột nhiên tan biến không còn dấu tích...
Còn con hồ ly màu đỏ máu chỗ vai trái Giang Khương bắt đầu rút lại, sau đó cặp mắt cũng chậm rãi nhắm lại. Lúc này, một thông báo lại lóe lên...
- Kích hoạt đuôi thứ tám Cửu Vĩ... Năng lượng tích lũy đuôi thứ tám Cữu Vĩ bằng không...
Tin tức này lóe lên, ở gốc đuôi của hình xăm lại có thêm một cái bóng mờ mờ, chính là cái đuôi xù thứ tám, có điều rất không rõ ràng mà thôi...
Sáng sớm, Giang Khương chậm rãi mở mắt ra, cảm giác đầu óc vô cùng tỉnh táo. Dường như có vài thứ gì đó còn lưu lại. Sau khi hắn nhớ lại thì trên mặt lộ ra nụ cười nhạt. Mặc dù đuôi thứ bảy kích hoạt chưa được bao lâu, nhưng nhờ dược lực tích tụ của Tề Thế Đỉnh trong cơ thể mình cùng với dược hiệu của Phá Thiên đan, rồi năng lượng khổng lồ hút vào lúc đột phá Thiên vị đã giúp độ tích lũy năng lượng của mình đã gần đầy.
Hôm qua hình như đã xảy ra vài điều kỳ diệu, năng lượng của mình trong một đêm đã được bổ sung cực lớn, từ đó nhanh chóng giúp tích lũy năng lượng đạt được 100%, rồi kích hoạt đuôi thứ tám Cửu Vĩ...
Có điều, giờ vẫn chưa biết kỹ năng “Ngưng trệ không gian” mà mình nhận được này rốt cuộc là thứ gì.
Giang Khương cũng không hề sốt ruột về chuyện này. Nếu đã nhận được rồi thì có lẽ hắn sẽ nhanh chóng hiểu rõ thôi. Đuôi thứ tám Cửu Vĩ đã kích hoạt, cũng giúp cơ năng của các mặt trong cơ thể đều được cường hóa thêm một bước, điều này cũng có nghĩa là thực lực cũng tăng thêm một bước...
Thực lực mới đại diện cho tất cả...
Tám giờ sáng, bên nhà ăn đem bữa sáng đến đúng giờ, Đào Cường cũng đúng giờ đi vào phòng luyện đan.
- Đào Cường, anh tới rồi... Vậy chúng ta hãy bắt đầu đi...
Giang Khương tiện tay nhét mấy cái bánh bao nhỏ vào miệng, vỗ tay một cái, đậy hộp đựng thức ăn lại, đứng dậy cười nói:
- Hôm nay chúng ta phải xốc tinh thần lên!
- Được...
Mặc dù chỉ còn hai ngày, nhưng vẫn chưa thành công lần nào. Điều này khiến Đào Cường lo lắng cho y sĩ hiền hòa và trẻ tuổi này cả đêm qua. Nhưng giờ anh nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười tự tin trước mặt, Đào Cường cũng cảm thấy tinh thần mình dường như cũng được xốc dậy theo. Trong nháy mắt anh ta cũng vô cùng tin tưởng hắn, mỉm cười gật đầu trả lời.
Quả thật, hôm nay vận khí dường như khá hơn một chút. Đào Cường phát hiện hôm nay tốc độ luyện đan của Giang Khương chậm hơn hôm qua một chút, không còn tùy tiện như hôm qua. Nhưng sau khi lò đan dược đầu tiên ra lò thì cũng là lần thành công đầu tiên trong hai ngày nay.
Tuy chỉ là một đan dược hạ phẩm, nhưng Đào Cường vẫn cảm thấy hình như đây là điềm tốt...
Quả thật, đây đúng là một điềm tốt, vì tiếp theo, cả một ngày, Giang Khương tốn mười sáu mười bảy giờ đồng hồ đã luyện chế sáu loại đan dược, trong đó có bốn loại đan dược hạ phẩm, hai loại đan dược trung phẩm, cũng chỉ cần luyện một lần là thành công.
Nhìn sáu chai thuốc nhỏ trong tủ, lúc này Đào Cường rất kích động. Mặc dù chỉ còn lại một ngày mai, nhưng giờ chỉ còn lại bốn loại đan dược, một loại hạ phẩm, một loại trung phẩm, hai loại thượng phẩm, nếu như có thể giữ được cảm giác như ngày hôm nay, vậy thì tỷ lệ thành công tương đối cao.
Đào Cường tính toán một chút. Với Giang Khương mà nói, hai loại đan dược hạ phẩm và trung phẩm này không phải vấn đề gì lớn. Hơn nữa trước kia Giang Khương cũng từng luyện chế được Nguyên Phong Đan. Vấn đề của đan dược thượng phẩm dĩ nhiên cũng không lớn, vậy thì chỉ còn lại chút phiền toái là đan dược thượng phẩm cuối cùng.
Chỉ cần Giang Khương có thể luyện chế được một loại đan dược thượng phẩm cuối cùng, vậy thì rất có khả năng Giang Khương sẽ vượt qua được khảo hạch.
Tình trạng hoàn toàn khác biệt với hôm qua của Giang Khương sau khi được truyền ra, cả viện đều xôn xao. Những người đặt cược đều bị Giang Khương làm cho kinh ngạc.
Còn Thiên y sư Chu Thế Dương sau khi nghe thấy tin này, sắc mặt trắng nhợt, ngồi ở phòng làm việc sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng thì cắn răng một cái...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT