Sáng ngày hôm sau, Thái Lăng và Lục Nhiên cùng nhau ăn sáng.
Khi ăn xong cô đưa túi cho anh rồi tiễn anh đi làm.
Lục Nhiên cũng lên lầu thay một bộ đồ để đi gặp người bạn thân
(Ảnh minh họa)
…………………
Lục Nhiên vừa tới quán mà hai người đã hẹn trước đó thì thấy Lung Linh từ xa đang ngồi ngay quán vãy tay chào cô.
Lục Nhiên tiến lại bàn ngồi xuống.
- Sao giờ cậu mới tới! Lung Linh lên tiếng than trách.
- Xin lỗi tại tớ có chút việc bận nên tới trễ! Để chuộc lỗi thì hôm nay tớ sẽ mời cậu.
Cậu gọi nước đi!
- Ok! Cậu mời thì tớ không tiện từ chối! Phục vụ!! Lung Linh nói lớn
- Menu của chị đây ạ! Phục vụ đưa menu để Lung Linh chọn món.
- Cho tôi cái này......!cái này......!cái này.......!cái này........!và cả nước này nữa!
- Còn tôi lấy nước này!
- Dạ rồi! Phục vụ ghi lại những gì hai cô gái gọi rồi cầm menu rời đi.
- Cậu gọi nhiều như vậy ăn có hết không đó? Lục Nhiên khi nãy thấy cô chọn rất nhiều món nên hỏi
- Tất nhiên là hết rồi!
Một lúc sau thì phục vụ cũng đem những món mà hai cô gái gọi ra.
( Nước của Lung Linh)
( *nước của Lục Nhiên)
(Tất cả đều chỉ là ảnh minh họa*)
………………
Lung Linh bắt đầu ăn thì Lục Nhiên lên tiếng:
- Tớ hẹn cậu ra là có chuyện muốn nói!
- Cậu...!cậu nói đi! Lung Linh vừa ăn vừa trả lời
- Tớ....!tớ có chồng rồi! Lục Nhiên ngập ngừng nói
Bộp!!!
- "CÁI GÌ!!!!!!" Lung Linh bất ngờ đập cái muỗng mình đang ăn xuống đứng dậy nói lớn.
* Mọi người xung quanh nhìn*
- Xuỵt......!cậu nhỏ tiếng thôi! Mọi người đang nhìn kìa!! Lục Nhiên xua tay ý bảo mọi người không có gì và kéo bạn mình ngồi xuống.
- Cậu nói thật hả? Lung Linh không tin mà hỏi lại.
- Uhm....Tớ nói thật! Lục Nhiên gật đầu chắc nịt
- Thế người con kết hôn cùng là ai thế?
- Là...!là...!Thái Lăng!!
ರ_ರ Lục Nhiên từ lần này hết lần khác làm Lung Linh bất ngờ.
Mới không gặp có nữa tháng mà con bạn mình đã có chồng rồi.
- Thế sao hai người cưới nhau được vậy? Cô hỏi như đây là một điều không thể nào xảy ra.
- Ừmmmmm.......!thì......! Lục Nhiên bắt đầu kể hết mọi chuyện cho cô bạn thân của mình nghe và kể luôn những hành động gần đây của anh.
Sau khi nghe xong Lung Linh nghi ngờ nói.
- Có khi nào anh ta đang diễn kịch không?
- Sao...sao có thể được! Anh ấy và mình rất hạnh phúc ah! Lục Nhiên phản bác.
- Ừ mong là vậy! Thế tớ chúc hai người hạnh phúc nhá!
- Tớ cảm ơn!
* Reng...!reng...!reng* Điện thoại của Lung Linh kêu lên.
*Haizzzz phiền phức thiệt chứ* Lung Linh lầm bầm rồi bắt máy.
- Alo! Sao anh cứ làm phiền tôi hoài thế hả? Lung Linh chửi người ở đầu dây bên kia.
- Tôi chỉ muốn gọi em thôi mà! Cố Hàn nũng nịu nói.
"Phải nói thật là anh chưa từng nũng nịu hay làm gì tỏ ra yếu đuối với bất kỳ cô gái nào nhưng Lung Linh thì là ngoại lệ"
Trợ lý Cố Hàn đứng kế bên nghe giọng của anh như vậy cũng rùng mình vì đây là lần đầu tiên anh nghe chủ mình nói như vậy, thầm nghĩ * Có thể nhờ tôi làm việc gì đó được đi không! *
Thế anh nói đi anh muốn gì?
Tại sao khi sáng tôi nhắn em không trả lời?
Mắc gì tôi phải trả lời? Thờ ơ nói
............!Không cần biết! Sau này tôi nhắn cái gì em cũng đều phải phản hồi lại b........* Tút....!tút....!tút..* Cố Hàn chưa kịp nói hết câu thì Lung Linh đã cúp máy
" Đúng là phiền phức" Lung Linh lại lầm bầm
- Ai gọi cho cậu vậy? Tớ nghe thấy giọng đàn ông từ đầu dây bên kia?
- Ừm thì......!là Cố Hàn!
- Cố Hàn? Là người mà bữa trước gặp ở bar sao? Lục Nhiên đang cố gắng nhớ lại
- Ừm!
- Thế sao anh ta lại gọi cậu?
Bây giờ Lung Linh lại kể từ đầu đến cuối sự việc cho cô bạn mình nghe.
Hai cô gái cứ thế nói chuyện với nhau đủ điều.
- Ủa? Lục Nhiên chị cũng uống ở đây sao? Giọng của một người con trai
- Là Cao Tần sao?
- Ừ!
Lung Linh gật đầu chào Cao Tần.
Lục Nhiên ngỏ ý kêu anh ngồi xuống nói chuyện với cô cho vui và Cao Tần ngay sau đó đã đồng ý.
Cứ ngỡ rằng cuộc trò chuyện của ba người sẽ không có gì để nói.
Ai dè đâu Cao Tần là người cùng tần số với hai cô gái nên ba bọn họ nói với nhau rất nhiều.
Họ còn hẹn đi ăn tối chung với nhau.
……………Tối đến
Tại quán bar của Mặc Thiên.
- Lâu lắm rồi tôi mới thấy các cậu đấy nhá! Mặc Thiên đặt hai ly whisky xuống rồi nói
- Người ta mới cưới vợ được nửa tháng phải để cho gia đình người ta mặn nồng nữa chứ! Cố Hàn nói
- Ừ nhỉ! Thế còn cậu Cố Hàn! Làm gì mà cả nửa tháng nay không gặp?
- Tôi á! Bận theo đuổi cái gọi là tình yêu! Cố Hàn cầm ly whisky lên uống rồi nói
- Cậu mà cũng có tình yêu để theo đuổi nữa á! Mặc Thiên bất ngờ hỏi
- Chứ sao! Còn cậu Thái Lăng cưới rồi cảm thấy nhà có gì thay đổi không?
Bạch Thái Lăng từ đầu đến cuối không nói gì bây giờ mới lên tiếng
- Tôi không yêu cô ta!
- Cái gì!!! Hai người đồng thanh nói
- Không yêu sao còn cưới? Cố Hàn thắc mắc hỏi
- Vì gia đình tôi ép không sẽ đụng tới Quỳnh Trân.
Vừa uống anh vừa nói
- Thế còn Lục Nhiên thì sao? Mặc Thiên hỏi
- Tôi đang cho cô ta cảm giác được yêu thương rồi sau này khi Quỳnh Trân về tôi sẽ cho cô ta cảm giác như từ trên cao rơi xuống.
- Cậu có ác quá không đấy Cố Hàn nghe bạn mình nói mà tội nghiệp thay cho cô
- Lục Nhiên là người tốt đó! Có không giữ sau này đánh mất thì đừng có tìm đấy! Mặc Thiên nói.
Dù chỉ mới gặp cô có một lần nhưng anh có thể thấy được Lục Nhiên là một người như thế nào.
- Sẽ không bao giờ! Nói rồi anh cầm ly whisky lên một hơi hết sạch.
- Lymarie-.