Trong lòng Lưu Diễm âm thầm cảm kích Tống Hoài Tín nhưng trên mặt lại làm như không có chuyện gì xảy ra, ra vẻ tự nhiên hơn hỏi Hứa Kinh Hoa: “Tống tiên sinh cho nàng nghỉ học mấy ngày à?”
“Hôm qua không học. Tiên sinh nói sau ba ngày về lại mặt thì sẽ không còn việc gì nữa.” Hứa Kinh Hoa tính toán: “Cũng chỉ có ba bốn ngày thôi. Ông ấy còn nói, về sau cho dù mình có việc gì thì sư nương cũng có thể dạy ta.”
Nàng vừa nói vừa bĩu môi, chọc cho Lưu Diễm bật cười: “Ta còn định nói, mấy ngày nay tiên sinh mới kết hôn, hay là ta thay ông ấy dạy nàng. Bây giờ nghe nàng nói như vậy, vẫn nên tha cho nàng thôi.”
Hứa Kinh Hoa hừ một tiếng: “Người nói như vậy là muốn ta cảm tạ ơn Thái tử điện hạ không dạy sao?”
Lưu Diễm chống bàn cười: “Không có không có. Ta chỉ là hỏi, nếu mấy ngày này nàng không cần đi học, có muốn cùng ta đi Tây Uyển đua ngựa không?”
Mắt Hứa Kinh Hoa sáng rực lên: “Có thể đi Tây Uyển sao?”
“Có thể chứ. Phụ hoàng vẫn luôn muốn sang năm cùng nương nương đi Tây Uyển tránh nóng, người ở Tây Uyển cũng không cắt giảm. Hai tháng nay còn đang tu sửa các điện. Một vài cái trong số chúng thực sự có hơi xuống cấp nên dứt khoát tháo dỡ. Như vậy càng có thêm nhiều không gian có thể đua ngựa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT