“Như Diệu muội muội thương mến.
Ta tự hỏi rằng, không biết khi nào nàng sẽ đọc được lá thư này đây. Thế nhưng có một số chuyện mà ta mãi không thể nói ra lời trước mặt nàng, nên đành gửi lòng vào những trang thư.
Gần đây mưa thu liên miên, bầu trời xanh như trốn đi đâu mất. Ánh mặt trời cũng giống như tin tức của nàng, luôn bị tầng tầng lớp lớp mây đen ngăn cách. Cho dù có may mắn nhìn thấy, cũng chỉ là thoáng qua, không rõ ràng, cũng chẳng đủ ấm áp.
Ta thường thường nhìn lên màn mây đen dày đặc rồi âm thầm hối hận. Ta hối hận ngày đó đã quá mức kích động, vội vàng bày tỏ tâm ý của mình, không những khiến nàng ngạc nhiên đến mức sợ hãi, lại còn phụ lòng chính mình.
Đối với ta, nàng thực sự giống như ánh mặt trời rực rỡ giữa những ngày mưa thu rả rích, có thể xua tan hết những gió mưa lạnh lẽo, cũng có thể đem đến cho ta ánh sáng cùng hơi ấm dịu dàng, để cho ta không trầm luân sa đọa, thần phục dưới chân vận mệnh hiểm ác.
Bởi vậy mà ta thường xuyên cảm thấy may mắn khi nàng có thể đến kinh thành, càng may mắn hơn là lúc ấy ta đã xuất cung đón nàng. Trong số những thân nhân của nàng ở đây, ta là người đầu tiên nhìn thấy nàng, nhưng chuyện khi đó nàng gọi ta là “Trung quý nhân”, ta vẫn sẽ ghi thù cả đời.
Quên đi. Gạch bỏ chữ “thù” này nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT