Nếu là như vậy, nàng không thể tới đó quấy rối, không chừng là Lưu Diễm và Hoàng thượng thương đã lượng xong, cố ý ở đây cho Lục Tuyền cơ hội, mượn cơ hội hỏi thăm bước tiếp theo Lý gia muốn đi như thế nào.
Hứa Kinh Hoa quay đầu lại nhìn thoáng qua phía rạp hát, nghe được vẫn có tiếng hí khúc truyền đến, trong lòng lại không muốn trở về, đình vừa rồi muốn đi lại trùng với phương hướng thị nữ kia rời đi, nàng đành phải xoay người đi về phía Đông, dọc theo bờ hồ sen đi dạo.
Thời tiết này, trong hồ sen đừng nói hoa, ngay cả lá tàn cũng bị dọn dẹp sạch sẽ, chỉ còn lại một hồ nước xanh biếc, Hứa Kinh Hoa đi bộ một đoạn, không thấy cảnh trí gì đẹp, ngược lại nhìn thấy phía trước có xây một cây cầu có mái hiên uống quanh sang phía bên kia.
Nàng đi lên, bên trong như là một thế giới khác, chẳng những xà nhà chạm trổ tinh xảo, đi tới chỗ rẽ ở giữa, còn có những băng ghế tròn nhỏ, Hứa Kinh Hoa ngồi xuống nghỉ chân.
Cây cầu này được làm vô cùng tỉ mỉ, ngay cả hàng rào bảo vệ cũng là từng tấm ván gỗ điêu khắc hoa văn cát tường, Hứa Kinh Hoa ngồi ở góc giữa, vừa vặn bị hai tấm ván gỗ kẹp lại chính giữa, dứt khoát cúi đầu nhìn kỹ bức tranh kia.
Bên trái có hoa có lá có cành cây, đầu cành còn có chim chóc, nhìn sơ qua rất giống như chim khách bình thường đậu trên cành, nhưng ở vị trí cuối ván gỗ gần mặt cầu còn khắc một con mèo nhỏ ngửa đầu nhìn, vô cùng đáng yêu.
Hứa Kinh Hoa không nhịn được đưa tay sờ con mèo nhỏ trong bức điêu khắc đó, đang định quay đầu nhìn sang bên phải, chợt nghe thấy đầu cầu bên kia truyền đến tiếng nói chuyện cùng tiếng bước chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT