Trước
đó, vết thương cũ trên đùi Hứa Tuấn đã được tĩnh dưỡng rất tốt, rốt cục cũng
không đau nữa, ông ấy và Tề Vương cùng tiến cung vấn an Thái hậu, Thái hậu bảo
Tề Vương dẫn Hứa Kinh Hoa đi Ngự Uyển cưỡi ngựa, tự mình đóng cửa lại, nói
chuyện một phen với trưởng tử thất lạc nhiều năm. Chuyện đầu tiên phải nói,
chính là Thái hậu trở thành phi tử của Tiên đế như thế nào.
"Ước
chừng mấy ngày nay con cũng nghe nói một ít chuyện phải không?" Nói chuyện
tái giá với nhi tử, cho dù là thái hậu cái gì cũng đã gặp qua, cũng rất khó
hoàn toàn thản nhiên.
Hứa
Tuấn gật gật đầu: "Nhi tử đã nghe nói, là vì Hoàng thượng." Kỳ thật
không chỉ vì Hoàng Thượng, mà còn có ý bảo toàn ta."
Thái
hậu nhớ tới chuyện cũ, lông mày không tự giác nhíu lại: “Năm đó khi ta mang
Hoàng thượng chạy tới Kiến Khang, Tiên đế đã đăng cơ hơn nửa năm, khi đó ngài
ấy chịu chế độ quản lý của sĩ tộc Sơn Đông, nạp mấy phi tử xuất thân sĩ
tộc..."
Lúc
ấy Hoàng đế Lý Tông đã bị giết, Hoàng tử hoàng tôn cũng không ai may mắn thoát
khỏi. Sau khi người Khương vào thành, nguyên phối thái tử phi của Tiên đế là Hà
thị đã uống độc tự sát, việc này mọi người đều biết, cho nên không ai nghĩ tới,
một đứa nhỏ ba bốn tuổi lại có thể được nhũ mẫu hộ tống bình an đến Kiến
Khang." Những phi tử kia đều muốn tự mình đưa Hoàng tử thân sinh lập thái
tử, leo lên hậu vị, đột nhiên xuất hiện một trưởng tử, làm sao không hận? Nhưng
mà các nàng lúc ấy ai cũng không muốn động thủ trước, miễn cho người bên ngoài
làm ngư ông đắc lợi. Mãi đến khi các nàng lục tục sinh hạ Hoàng tử, Tiên đế vẫn
không lập hậu, mới có người không nhịn được nữa.”
Khi
đó Hoàng thượng đã tám tuổi, Tiên đế an bài sĩ nhân Hoài Nam dạy cho hắn, trong
triều cũng có tiếng kêu lập thái tử, chế độ ăn uống vốn thường bị khấu trừ cũng
được cải thiện theo. Thái hậu cẩn thận thành thói quen, đồ ăn được cho càng
phong phú, nàng càng không dám trực tiếp cho Hoàng thượng lúc ấy còn là Hoàng
tử ăn, liền đưa cơm cho cung nữ của Hoàng thượng, chính mình và cung nữ tương
đối đáng tin cậy ăn phần cơm của Hoàng thượng. Đêm đó hai người tiêu chảy không
ngừng, nhưng không dám lên tiếng chút nào.
"Hoàng
thượng bình an vô sự, các nàng rốt cục nhớ tới, bên cạnh Hoàng thượng còn có
người như ta. Ta chỉ là nô tỳ, những phi tử kia muốn chỉnh thì chỉnh, so với
hại Hoàng thượng còn đơn giản hơn.”
Tuy
rằng Thái hậu bình an vô sự ngồi ở trước mặt, nhưng hung hiểm lúc ấy vẫn làm
cho Hứa Tuấn không rét mà run.Thái hậu nhìn ra sự khẩn trương của ông ấy, đưa
tay đè cánh tay nhi tử lại, mỉm cười nói: "Không có gì, đều đã qua rồi.
Hoàng thượng từ nhỏ đã kiên cường có mưu lược, vì cứu ta, lấy cái chết bức
bách, Tiên đế cũng kịp thời ra tay cứu chúng ta.”
Từ
chuyện này, Tiên đế mới ý thức được mấy vị phi tử nhìn như ôn nhu hiền lành
kia, cũng sẽ giống như yêu hậu Trương Thiền hãm hại mình, ám hại Hoàng tử của
hắn.
"Tiên
đế quyết định rất nhanh, lập Hoàng thượng làm Thái tử, nhưng dù sao lúc ấy
Hoàng thượng tuổi còn nhỏ, bên người phải có người tận tâm chiếu cố, người này
lại không thể vẻn vẹn chỉ là nhũ mẫu..."
Hứa
Tuấn hiểu. Quả thật, dưới tình thế này, phong thái hậu làm phi, vun dưỡng Thái
tử, thực sự là kế sách ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).