Ngoại trừ thời gian đầu đầy thăng trầm ra, phòng bếp nhỏ của Đông cung về sau lại vô cùng thuận lợi. Năm nay vốn được mùa, giá lương thực trong kinh thành không cao. Các môn ăn khác tính toán ra mà mua, ngược lại không ảnh hưởng gì đến bữa ăn hàng ngày của Thái tử và Thái tử phi.
Nhưng sau khi Tề vương nghe kể lại toàn bộ sự việc, cảm thấy cháu gái mình có phải là thành thật quá mức rồi hay không: “Hoàng thượng cũng đâu đặt ra giới hạn cho ngươi, ngươi tính toán tỉ mỉ như thế làm cái gì? Tính ra cũng chỉ có thể chiếm tiện nghi ba tháng, ngươi còn không biết lối mà báo nhiều lên.”
“Nhưng báo nhiều mà tiêu không hết, tháng sau sẽ bị trừ.”
“Đứa bé ngốc này. Tiền làm sao có thể tiêu không hết được? Cứ mua sơn hào hải vị đi, có bao nhiêu tiền mà bảo tiêu không hết?”
Hứa Kinh Hoa: “...May mà thẩm nương là người giữ hòm chìa khóa trong vương phủ đấy.”
Tề vương: “...”
Lưu Diễm ở bên cạnh nghe vậy, cúi đầu cười trộm. Tề vương thấy thế liền phẫn nộ: “Ngươi cười cái gì? Ta nói có gì sai sao? Hai người các ngươi khóc lóc than nghèo cả nửa ngày, Hoàng thượng cũng chỉ trợ cấp cho các ngươi ba tháng. Thế mà lúc các ngươi tính toán sổ sách cũng không biết báo cáo sai số tiền, chuyện này còn cần ta dạy các ngươi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play