Nháy mắt một cái mà một tháng đã trôi qua. Đôi phu thê mới cưới vẫn gắn bó như keo với sơn, như hình với bóng. Thái hậu nhìn Hứa Kinh Hoa nét mặt rạng rỡ, so với trước khi xuất giá còn kiều diễm, chói mắt hơn rất nhiều. Thấy vậy, trong lòng vừa vui mừng, lại có chút lo âu.
Phu thê ân ái đương nhiên là chuyện tốt, nhưng đứng ở vị trí cao, một nơi đầy danh vọng và tiền tài như Hoàng cung. Muốn không bị người khác kéo xuống thì tuyệt đối không thể chỉ dựa vào tình cảm phu thê là được.
Năm nay Thái hậu đã năm mươi mốt tuổi rồi, khó tránh khỏi bắt đầu suy nghĩ chuyện hậu sự. Nếu một ngày bà không còn nữa, phi tần hậu cung, lục thượng nội thị tỉnh còn có thể đối xử với Hứa Kinh Hoa khách khí như bây giờ sao?
Rõ ràng là không.
Đạo lý “người đi trà lạnh” Thái hậu là người hiểu rõ hơn bất kỳ ai. Ngay cả trong lòng Hoàng thượng, sớm muộn gì cũng có một ngày Hứa Kinh Hoa chỉ còn lại thân phận con dâu.
Nhân dịp lúc bà còn ở đây, phải đích thân dạy dỗ đứa nhỏ này, để Kinh Hoa có thể dựa vào bản lĩnh của chính mình mà đứng vững chốn Hoàng cung. Có như vậy thì Thái hậu mới yên tâm được.
Vì thế hôm nay, khi Hứa Kinh Hoa đến cung Khánh Thọ vấn an, Thái hậu liền hỏi nàng: “Nội giám cung nhân trên dưới Đông cung phục tùng có tốt không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play