Thái tử điện hạ cười to thoải mái, trong lòng hiểu ra, trong lúc hồi âm đã noi theo Tùy Văn Đế “thề không có gì khác thường”, còn dạy Hứa Kinh Hoa rằng loại chuyện này biết rõ trong lòng là được rồi, không cần nói ra cùng các sư trưởng rồi phân tranh hơn thua, tránh để cho sư trưởng nghĩ rằng nàng nhiều lần không thay đổi, sau lại phải nghĩ cách dạy lại nàng.
Hứa Kinh Hoa trả lời: “Người nói muộn rồi, Tống tiên sinh đã kể chuyện nhà Tùy diệt vong như thế nào cho ta nghe một lần rồi! Ta đành phải thừa nhận Độc Cô hoàng hậu không nên can thiệp triều chính, bà ấy làm việc quá mức bá đạo, hơn nữa ta cam đoan không học theo bà ấy.”
Bức thư này đọc lên vô cùng sinh động, như thể nàng đang nói ở bên tai hắn vậy, Lưu Diễm đọc thư xong, nỗi tương tư khổ sở chẳng những không giảm bớt, ngược lại càng trở nên mãnh liệt.
Hắn ngồi trước bàn ngẩn người một lát, Dương Mật bưng một đĩa dưa hấu đã cắt xong đưa tới, khuyên nhủ: “Hạ chí tới nơi rồi, điện hạ ăn chút dưa giải nhiệt đi, khai vị một chút, bữa tối ăn nhiều hơn, tránh để Thái tử phi nương nương lo lắng.”
“Ngươi đúng là lắm chuyện.” Lưu Diễm liếc hắn ta một cái, chỉ chỉ chỗ bên cạnh: “Để chỗ đó đi.”
Dương Mật cười tủm tỉm đi qua đặt xuống, Thái tử điện hạ cất thư xong, đi qua ăn hai miếng, sau đó hắn mới nhớ tới hỏi: “Vừa rồi ngươi nói, Hạ chí sắp tới rồi phải không?”
“Bẩm điện hạ, ba ngày sau chính là Hạ chí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT