Phải nghe chính sự cả nửa ngày, Hoàng Thượng thấy cả người đều mệt mỏi. Sau khi cho các đại thần lui ra, ngài nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, mới mở mắt ra nói: “Mà…Sao con vẫn còn ở đây?”
Lưu Diễm, người nãy giờ vẫn chưa rời đi, tiến lên một bước đáp: “Phụ hoàng, nhi thần có một chuyện muốn thỉnh giáo người.”
Hoàng Thượng có hơi ngạc nhiên, đứa con trai này của ngài từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh Tiên đế, từ trước đến nay gặp chuyện không có thói quen tìm đến ngài. Có nhiều khi ngài tâm huyết dâng trào mới hỏi chuyện Lưu Diễm còn che giấu không chịu nói rõ, hôm nay là làm sao vậy?
“Chuyện gì?” Hoàng Thượng vô thức ngồi thẳng lưng, nói.
“Sinh nhật lần trước của nhi thần, Kinh Hoa nói là phụ hoàng đã giúp nàng thuyết phục nương nương. Nhi thần muốn biết, người làm thế nào để thuyết phục nương nương? Nương nương… đã nói gì ạ?”
Lòng vòng cả nửa ngày, hóa ra vẫn là vì Hứa Kinh Hoa. Hoàng Thượng cười như không cười, liếc mắt nhìn Thái tử một cái: “Ta không nói gì cả. Chỉ nói nếu Kinh Hoa nguyện ý thì xin nương nương hãy thành toàn cho hai đứa. Nương nương nói Kinh Hoa có ý gì hay không còn chưa chắc.”
“Nói thế là nương nương vẫn không muốn gả Kinh Hoa cho nhi thần…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play