Hứa Kinh Hoa gần như lao vào tiền sảnh cùng lúc với âm thanh của thứ gì đó đập xuống đất.
Lúc ấy, Lưu Diễm đang quỳ gối trên bục trước mặt Thái hậu, một tay còn vịn đầu gối Thái hậu, nhìn dáng vẻ giống như đang cầu khẩn điều gì đó.
Hứa Kinh Hoa thầm kêu một tiếng "Hỏng bét", nàng cảm thấy mình đã đến trễ nhưng vào cùng đã vào rồi, cũng không thể nói một câu lại bỏ chạy đươc, nên nàng đành phải kiên trì đến cùng mà nói: "Điện hạ sao không ngồi xuống nói chuyện? Chuyện bên ngoài đã xong hết chưa?"
Lưu Diễm ngơ ngác nhìn nàng, hắn còn chưa kịp mở miệng thì Thái hậu đã nhíu mày nói trước: "Sao chưa chải đầu mà đã chạy ra ngoài rồi?"
Hứa Kinh Hoa sờ bím tóc trên đầu, cười hì hì hai tiếng.
Lưu Diễm phục hồi tinh thần, đứng dậy giải vây cho nàng: "Điện Tiền Ty vẫn còn đang truy đuổi dư đảng của phản tặc, phụ hoàng bảo ta đến gặp nương nương trước, bẩm báo một tiếng rồi cùng nương nương dùng bữa sáng."
Sắc mặt của hắn hết sức bình thường, cũng không giống dáng vẻ đang che dấu chuyện gì đó, chẳng lẽ là nàng hiểu lầm rồi sao? Hắn vẫn chưa nói gì hết à? Có điều bình tĩnh suy ngẫm lại, thời điểm bây giờ quả thực không phải là lúc để nói những chuyện kia, Hứa Kinh Hoa cảm giác là bản thân mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi, sắc mặt nàng nóng lên, vội vàng nói: "Vậy, vậy thì tốt rồi, trước tiên ta..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT