Mẹ Thư nói: “Giang Diên, cháu làm ở
đây vài ngày đi, giúp đỡ con bé này chút.”
Chàng trai liếc mắt nhìn Thư Hâm
Mịch một cái: “Thật ra em ấy không thích nói chuyện cho lắm nhưng em ấy vẫn làm
tốt công việc, ba mẹ đã sắp xếp cho cháu hết rồi, cháu cũng không có cách
khác.”
Mẹ Thư nói: “Đúng thế, con bé này có
hơi hướng nội, con cháu trong họ hàng đều có thể bắt nạt nó.”
Thư Hâm Mịch không biết đang suy
nghĩ gì, nhỏ giọng nói: “Đó là do con không thèm đánh bọn họ.”
Chàng trai nhếch môi cười: “Cô ấy
nhìn cũng rất dịu dàng.”
Dịu dàng?
Anh ấy thế mà lại khen cô dịu dàng.
Thư Hâm Mịch không kiềm được vui mừng.
Khóe miệng cô giương lên ý cười, làm
thế nào cũng không dừng lại được.
Chiều hôm đó khi họ ăn cơm, những
người lớn ngồi lại với nhau và nói đùa vui vẻ nhiều chuyện mà không phù hợp
người nhỏ bọn họ.
Bọn họ đều cười cực kì vui vẻ, Thư
Hâm Mịch chỉ biết cúi đầu xới cơm.
Dì Dương đột nhiên nói: “Mấy người
đừng nói đùa loạn lên nữa, ở đây còn có trẻ nhỏ đó.”
Chàng trai nở nụ cười: “Em gái nhỏ
hơn anh 3 tuổi, nghe hiểu mà không nói.”
Thư Hâm Mịch đỏ mặt không đáp lại ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).