Ngụy Nam Phong giúp Dịch Duy làm xong, Dịch Duy nhìn tư liệu Tôn Kỳ cầm cho cậu nói: "Thay tớ cảm ơn Ngụy đổng."

"Ừ." Tôn Kỳ gật đầu.

Dịch Duy nhìn cậu ta nói: "Cậu giúp tớ đi nhờ cậy Ngụy đổng làm chuyện này, Ngụy đổng khẳng định nhận được chỗ tốt của cậu rồi nhỉ? Tớ nên cảm ơn cậu thế nào đây?"

Tôn Kỳ mặt thoáng chốc đỏ ửng, cúi đầu che giấu nói: "Khách khí với tớ cái gì?"

"Tớ nên cảm ơn cậu, nhưng Ngụy đổng nên phải cảm ơn tớ, cái này có tính là trung hòa không?" Dịch Duy cố ý pha trò nhìn Tôn Kỳ hỏi.

"Cậu nói phải thì là phải, đừng nói nữa." Tôn Kỳ nhanh chóng di chuyển chủ đề: "Nói thử kế hoạch tiếp theo của cậu đi, cụ bà kia rốt cuộc muốn làm gì, cậu nghĩ ra chưa?"

"Bà ta muốn gì cũng không khó đoán, Cố đổng có con của mình, như vậy cổ phần công ty, khẳng định không thể cho Cố Hoành. Tớ và Cố đổng có đứa con đầu tiên, thì sẽ có đứa thứ hai và đứa thứ ba, mỗi một đứa nhỏ đều do tớ sinh, địa vị của tớ ở nhà họ Cố sẽ càng vững vàng. Bây giờ tớ có Cố đổng làm chỗ dựa vững chắc, nhà họ Cố không có ai có thể làm gì tớ, dưới tình huống như thế, cậu cảm thấy họ còn có thể làm thế nào?" Dịch Duy nhìn Tôn Kỳ hỏi.

Tôn Kỳ nghiêm túc suy nghĩ một lát nói: "Nếu nói như vậy, họ hình như cũng không thể làm được gì, mặc kệ họ muốn làm gì với cậu, đầu tiên không thể qua được một cửa này của Cố đổng."

"Nhưng ngồi chờ chết, cái gì cũng không làm, cậu cảm thấy họ sẽ cam tâm sao?"

"Dựa theo tính cách của họ, vậy khẳng định không cam tâm." Tôn Kỳ khẳng định nói.

"Họ vì để Cố Hoành làm con thừa tự cho Cố đổng, sau này thừa kế sản nghiệp nhà họ Cố, không biết lãng phí bao nhiêu tâm tư và cố gắng. Mà tớ mang theo con bỗng nhiên nhảy dù vào nhà họ Cố, trong một đêm hoàn toàn đánh vỡ mông đẹp của họ, dựa theo tính cách của họ mà nói, sẽ có bao nhiêu không cam tâm, rất dễ đoán được." Dịch Duy nói: "Bởi vì loại không cam tâm mãnh liệt này, khiến cho họ không buông tha bất cứ cơ hội nào có thể lợi dụng, mà tớ mặc đồ nữ sống ở biệt thự Lâm Giang, chính là cơ hội duy nhất trước mắt họ có thể lợi dụng."

Tôn Kỳ nghe nửa hiểu nửa không.

Nhà phụ phía tây nhà họ Cố, tư liệu thân phận giả Dịch Duy mặc đồ nữ, đã được đưa đến trên tay Hứa Hoa.

Hứa Hoa nghiêm túc xem xong tất cả tư liệu, đặt lên bàn bên cạnh nói: "Khó trách Nhạc Sán giấu cô ta chặt như vậy, đẹp như thế, nếu thả ra ngoài, đó chính là hồng nhan họa thủy. Nhưng bối cảnh gia thế quá tệ. Hơn nữa còn là người câm."

"Ông cụ nói, bối cảnh gia thế như vậy, lại là người câm, e rằng không dễ dùng để đấu với Dịch Duy, dù sao chỉ hai điểm này, đã cắt đứt khả năng cô ta trở thành phu nhân gia chủ nhà họ Cố." Trợ lý Tiền nói.

"Gia thế tệ mới dễ dàng khống chế, không cha mẹ, còn là người câm...lại càng tốt hơn."

"Cái này...sao lại càng tốt hơn?" Trợ lý Tiền không rõ hỏi.

Hứa Hoa không lập tức trả lời hắn, mà là nói: "Cậu về đi, đợi tôi nghĩ xong kế hoạch, lại liên lạc với ông cụ nhà cậu."

"Được." Trợ lý Tiền xoay người rời đi, trở về nhà họ Tưởng báo cáo.

Cố Hoành đi đến bên cạnh Hứa Hoa, lấy lên phần tư liệu kia tính toán xem một chút, nhưng vừa nhìn thấy mấy tấm hình, lập tức sửng sờ, tốc độ nhịp tim cũng dần dần tăng nhanh, sản sinh ra cảm giác rung động với mấy tấm hình, này là lần đầu tiên từ lúc gã sinh ra đến nay.

Cố Hoành điều chỉnh tâm tình và thần thái, nói với Hứa Hoa: "Bà nội, chuyện này, không bằng để cháu đi làm."

"Cháu?" Hứa Hoa nhìn về phía Cố Hoành, lại xoay đầu nhìn mấy tấm hình nói: "Cháu sẽ không phải rung động với người phụ nữ này chứ? Đây là người phụ nữ của chú cháu, cháu đừng tìm thêm phiền phức cho bà."

"Trong lòng cháu chỉ có Dịch Tuyên, không thể thích thêm bất cứ người nào nữa, cháu chỉ cảm thấy trước đây bà nội nói đúng, cháu chưa đủ thành thục, cũng thiếu rèn luyện, vì để kết hôn với Dịch Tuyên, cháu đã quyết tâm, phải trong khoảng thời gian ngắn nhất trưởng thành và thành thục." Cố Hoành nói: "Cháu cảm thấy đây là cơ hội rèn luyện tốt nhất."

Hứa Hoa nghiêm túc suy nghĩ, đứng lên nhìn Cố Hoành nói: "Chú tư cháu vào tuổi này, đồng thời quản lý ba công ty mà một chút vấn đề cũng không có, người trong ngoài nhà họ Cố, dùng bao nhiêu thủ đoạn muốn đánh sụp nó cũng không thành công, cháu kém quá xa với nó lúc đó, cũng xác thực nên để cho cháu trải nghiệm một vài chuyện rèn luyện thêm. Người phụ nữ này, coi như là khảo nghiệm với cháu, xem cháu có thể giữ chặt được nội tâm mình không, nếu lần này cháu vì người phụ nữ này sinh ra dao động, vậy bà hoàn toàn thất vọng với cháu."

"Bà nội người yên tâm." Cố Hoành nghiêm túc trả lời: "Lần này, cháu nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của người, người phụ nữ này, cháu nhất định sẽ lợi dụng được cô ta."

Sau khi Tôn Kỳ nghe xong phân tích của Dịch Duy, tức giận vỗ bàn nói: "Nếu họ thật sự có cách nghĩ này, cậu tuyệt đối không cần dễ dàng tha thứ họ, muốn để cho cậu và Cố đổng ly hôn, để cho một người phụ nữ càng dễ khống chế ngồi lên vị trí phu nhân gia tộc nhà họ Cố, tâm những người này, quả thực quá xấu! Vì lợi ích, thật sự một chút giới hạn làm người cũng không có!"

"Không cần tức giận như thế, tức giận tổn thương thân thể, vì loại người như bọn họ tức giận hại sức khỏe không đáng." Dịch Duy lấy ra mấy tấm hình kia cười nói: "Mấy tấm hình này chụp thật đẹp, tiếp theo xem họ sẽ có kế hoạch thế nào, cậu đợi xem tớ sẽ chơi họ như thế nào, đến lúc đó cứ vui vẻ xem, xem một chuyện vui."

"Tớ đợi xem báo ứng và kết cục của họ." Tôn Kỳ căm giận nói.

"Vốn Cố Hoành là cháu trai duy nhất của Cố đổng, từ nhỏ không cha, chỉ cần bản thân họ không tìm chết, dựa theo tính cách của Cố đổng, khẳng định sẽ không đối xử tệ với họ." Dịch Duy ánh mắt dần dần lạnh băng nói: "Nhưng lòng người không đủ rắn nuốt voi, không có nhiều năng lực, lại có dã tâm lớn, tất cả đều do họ tự làm tự chịu."

Trong khoảng thời gian hai tháng này, Dịch Duy cách một khoảng thời gian, sẽ mang con đến nhà họ Mễ sống hai ngày, mỗi lần cậu đi nhà họ Mễ, Cố Nhạc Sán sẽ đến biệt thự Lâm Giang. Mà Dịch Duy giao con cho Mễ Tuyết chăm sóc, lén lút đến biệt thự Lâm Giang, cậu mặc đồ nữ theo Cố Nhạc Sán đi ra ngoài mấy lần, người Hứa Hoa lén lút liên lạc với cậu, phương thức liên lạc rất khó hiểu, không để lại một chút chứng cứ nào.

Ba lần trước Dịch Duy không để ý, cho đến lần thứ tư, Dịch Duy mới trả lời họ, hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt với họ.

Đến thời gian hẹn, Dịch Duy mặc đồ nữ, đeo khẩu trang, kính, mũ, đi đến cửa hàng đã hẹn.

Dịch Duy đi vào phòng, vén rèm, tháo xuống khẩu trang, ngồi xuống bên trên ghế cạnh hàng cây, đợi tầm 10 phút, Cố Hoành mới đi vào, ngồi xuống một bên ghế khác cạnh hàng cây.

Cố Hoành từ trong khe hở giữa cây cối đẩy máy tính bản đến chỗ Dịch Duy, Dịch Duy nhìn thấy bên trên viết: Cô muốn vào nhà họ Cố không?

Dịch Duy nghĩ thầm, còn thật sự đi thẳng vào vấn đề, cũng thật sự đủ thẳng thắn, cậu gõ chữ trên máy tính: Thân phận của tôi, không vào được nhà họ Cố, như bây giờ đã rất tốt rồi.

Cố Hoành nhìn xong gõ chữ nói: Nếu cô thật sự cảm thấy bây giờ rất tốt, cô hôm nay cũng sẽ không đến, ngày tháng không thấy ánh mặt trời, bất kể là ai cũng sẽ không chân chính vui vẻ.

Dịch Duy gõ chữ: Cố đổng rất tốt với tôi, trong biệt thự Lâm Giang, tôi muốn cái gì thì có cái đó.

Cố Hoành gõ chữ: Muốn cái gì có cái đó, duy nhất không thể có tự do đúng không?

Dịch Duy xem xong, không gõ chữ, đẩy máy tính bảng về.

Cố Hoành tiếp tục gõ chữ: Chúng tôi có biện pháp, khiến cô vào được nhà họ Cố, vị trí phu nhân gia chủ nhà họ Cố, cô muốn ngồi không?

Dịch Duy xem xong, giả vờ bộ dáng hoảng hốt, rớt máy tính bảng trên bàn.

Cố Hoành đưa tay cầm lấy máy tính bảng, gõ chữ: Chỉ cần cô bằng lòng phối hợp, chúng tôi có biện pháp khiến cô và Cố đổng kết hôn, đến lúc đó các người có thể có con của mình, mà đứa nhỏ cũng có thể có thân phân hợp pháp. Bản thân cô cũng có thể có thân phận hợp pháp, quang minh chính đại đứng bên cạnh Cố đổng.

Dịch Duy gõ chữ nói: Chuyện mà chính Cố đổng còn không bằng lòng, các người lại có biện pháp gì? Lỡ như chọc Cố đổng tức giận, chúng ta đều không có kết quả tốt.

Cố Hoành trả lời: Cô trước suy nghĩ kĩ, xác định muốn hợp tác với chúng tôi, tôi lại nói cho cô biết biện pháp, bất kể cái gì muốn thu hoạch được lợi ích cũng sẽ có nguy hiểm, nhưng nghĩ thử sau khi thành công cô sẽ có được những gì, mạo hiểm như thế là đáng.

Dịch Duy giả vờ im lặng suy nghĩ.

Cố Hoành xuyên qua khe hở cây cối, tuy chỉ mơ hồ nhìn thấy mặt cậu, nhưng vẫn bị dung mạo của cậu hấp dẫn ánh mắt.

Cố Hoành nghĩ, người đẹp như vậy, mà không biết nói chuyện, quả nhiên thứ càng xinh đẹp, càng dễ dàng có khiếm khuyết sao?

Dịch Duy để lại phương thức liên lạc của mình, rồi đeo lên khẩu trang, nhấc người bước nhanh rời đi.

Cố Hoành ghi nhớ phương thức liên lạc trong lòng, xóa sạch toàn bộ chữ vừa rồi gõ, gã nhấc người đi đến chỗ Dịch Duy vừa ngồi, nhìn ly nước Dịch Duy từng uống nước, trong lòng dâng lên cảm xúc khác thường. Gã nghĩ, chú tư gã không chỉ năng lực mạnh, cũng thật sự biết hưởng thụ, kết hôn với Dịch Duy, để Dịch Duy sinh con cho chú ta, bên ngoài còn nuôi một người phụ nữ tuyệt đẹp, trong nhà chán thì đến bên ngoài đổi khẩu vị, hai bên đều không để lỡ.

Cố Hoành nghĩ rồi nghĩ, bỗng nhiên liền có tà tâm, gã nghĩ Dịch Duy vốn từng đính hôn với gã, bây giờ lại kết hôn sinh con với chú tư gã, nếu gã có thể có chút gì đó với người phụ nữ này, cũng coi như phục thù chú tư gã, lỡ như bị chú tư gã biết, gã cũng không dám tưởng tượng hậu quả. Sau đó không ngừng ở trong lòng nói cho bản thân biết, gã chỉ thích Dịch Tuyên, đời này chỉ yêu Dịch Tuyên.

Dịch Duy ở biệt thự Lâm Giang, vừa dùng ấm nước nhỏ tưới hoa, vừa đợi Cố Nhạc Sán. Nghĩ hôm nay gặp mặt, toàn bộ hành trình Cố Hoành đều gõ chữ một câu cũng không nói, đoán chừng là lo lắng cậu sẽ ghi âm, hơn nữa còn dùng cây cối ngăn cách gặp mặt, thật sự đủ cẩn thận.

"Về rồi?" Nhìn thấy Cố Nhạc Sán đi vào, Dịch Duy buông xuống ấm nước đi qua.

"Hôm nay đã ra ngoài?" Cố Nhạc Sán sau khi Dịch Duy đến gần, nhìn cậu mặc đồ nữ hỏi.

"Ừ, em ra ngoài một chuyến, người gặp mặt với em là Cố Hoành." Dịch Duy lui về sau nói: "Em mặc bộ này đẹp không?"

"Đẹp." Cố Nhạc Sán nhìn cậu nói: "Em bộ dáng gì đều đẹp."

Dịch Duy ôm eo Cố Nhạc Sán, ngẩng đầu nhìn anh nói: "Cố Hoành nói, họ có biện pháp để em và anh ly hôn, như vậy em có thể vào nhà họ Cố, quang minh chính đại đứng bên cạnh anh, em đang suy xét, anh nói em có cần đồng ý anh ta không?"

"Chỉ cần em vui, như thế nào cũng được." Cố Nhạc Sán trả lời.

"Vậy anh thích em hơn, hay thích Dịch Duy hơn?" Dịch Duy cố ý hỏi, ai bảo anh luôn tự mình ghen với chính mình, cậu cũng phải khiến anh hưởng thụ loại cảm giác có lý nói không rõ này.

"Đều thích." Cố Nhạc Sán nói.

"Nhất định phải chọn một, anh chọn em hay chọn cậu ta?"

"Tôi đều muốn."

"Anh..." Dịch Duy nghĩ tiếp tục hỏi: "Anh thành thực trả lời em, anh thích em mặc đồ nam, hay thích em như vây giờ?"

Dịch Duy đã chuẩn bị xong, mặc kệ anh chọn người nào, cậu cũng phải cùng anh vô cớ gây sự.

"Em lúc mặc quần áo, và lúc không mặc quần áo, tôi đều thích, mức độ tôi yêu em, sẽ không thay đổi khi em đổi quần áo." Cố Nhạc Sán nhìn cậu nói.

Dịch Duy vừa thấy loại phương pháp này không có hữu hiệu với anh, trong lòng có chút tức giận, nhưng lại không biết nên như thế nào mới tốt, thế nên nhón chân ngước mặt lên cắn một cái dưới cằm anh trút giận.

Cố Nhạc Sán không hề động đậy tùy cậu cắn, Dịch Duy không cẩn thận không khống chế sức, đến lúc trong miệng cảm nhận được mùi máu, mới biết bản thận cắn anh bị thương.

Dịch Duy nhìn chỗ cằm Cố Nhạc Sán bị cậu cắn chảy máu, sửng sờ một lát đau lòng lại áy náy nói: "Xin lỗi, xin lỗi, em không phải cố ý."

"Không sao." Cố Nhạc Sán vỗ lưng cậu trấn an.

Dịch Duy cực kì đau lòng, khẽ khàng giúp anh thổi.

Có chương mới, và mình cũng đã bình an về đến trường, khoảng thời gian qua có hơi bận, mình sẽ cố gắng điều chỉnh xong mọi thứ rồi quay lại

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play