Thật ra mọi lần thiếu niên bôi thuốc trên lưng đều bôi lung tung không đúng chỗ, có nhiều lúc lỡ tay ấn mạnh quá sẽ bị đau, Tiểu Viên tử rất muốn bay lên hỗ trợ, nhưng chỉ sợ thiếu niên có lẽ sẽ không đồng ý, nhìn thấy hắn tuy rằng có chút cố hết sức, nhưng vẫn có thể bôi được số thuốc kia ở sau lưng, nên tiểu bánh bao lại bay ra ngoài.

Khương Tiểu Viên đã sớm chuẩn bị quy hoạch tốt, chuẩn bị lương thực cho 365 ngày thực ra hệ thống không có yêu cầu gì, nhưng nếu chỉ dựa vào số lương thực mà phủ Nội Vụ mang đến thì thực sự không đủ —— rốt cuộc chỉ với chút lương thực này, trong tháng nhiệm vụ vất vả lắm mới chậm rãi leo đến mức 20/365.

Bọn họ muốn ở chỗ này vượt qua một năm, cần thiết phải tìm nguồn ăn.

May mắn nàng mua không ít hạt giống, hoàn toàn có thể thông qua gieo trồng để có thức ăn, còn có thể trồng chút rau để bổ sung chất xơ.

Nàng chọn nhĩ phòng nhỏ bên cạnh có khá nhiều cỏ làm nơi ươm mầm, nơi này tuy rằng không lớn, nhưng lại tương đối ấm áp.

Khương Tiểu Viên dùng một vài dụng cụ không biết kiếm đâu ra sửa sang lại nhĩ phòng này, tuy rằng còn kém hơn thiên điện rất nhiều, nhưng tốt xấu gì thì vẫn còn tốt cho một nơi để ươm mầm.

Lúc này cũng đã là hai tháng, Biện Kinh rất nhiên sẽ chuyển sang mùa xuân, chất lượng hạt giống của hệ thống rất tốt, nàng không phải sợ bản thân không biết gì cứ làm bừa sẽ khiến mầm chết.

Hạt giống mà hệ thống cung cấp đều là là sản lượng lớn, chu kỳ gieo trồng lại ngắn, Khương Tiểu Viên trước tiên đi ươm khoai tây, hạt rau giống, khoai lang, sau khi hoàn thành thì không gian nhĩ phòng cũng không còn lại nhiều.

Sau đó nàng phát hiện bên cạnh còn có một cái bồn gỗ lớn đã cũ nát, Khương Tiểu Viên cho đậu xanh vào, chuẩn bị làm giá đỗ cho thiếu niên ăn bổ sung chất xơ.

Nước có chút lạnh, nhưng Khương Tiểu Viên tin tưởng đậu xanh của hệ thống, chắc chắn sẽ nảy mầm một cách kiên cường!Nàng hưng phấn làm nông dân một ngày, còn có một cảm giác được làm chủ trang trại khi chơi trò Trang Trại Vui vẻ trên Mole nhưng có lẽ chủ yếu là do nàng tin rằng hạt giống chắc chắn sẽ nảy mầm.

Chờ đến khi Khương Tiểu Viên vừa lòng đi tuần tra nhà ấm một vòng quay về, trời đã tối rồi.

Hiện tại thiếu niên không thể duy trì trạng thái thanh tỉnh được lâu, vì dưỡng thương cho thật tốt, thiếu niên cũng không miễn cưỡng bản thân, buông phòng bị đi sâu vào cơn mê.

Khương Tiểu Viên vừa mới tưởng bò vào trong, lại đột nhiên nhìn thấy trên mặt đất là một hàng chữ.

Là dùng bút than viết, những dòng chữ tinh tế nhưng có phần cứng rắn được viết ngay ngắn trên đó: “Ngươi là người phương nào?”Khương Tiểu Viên ấp ủ hồi lâu, nghĩ rốt cuộc nên nói như thế nào với bạo quân, nhưng nàng ngồi đơ người một lúc lâu, cũng không nghĩ ra được câu trả lời vừa có thể khiến thiếu niên buông lỏng cảnh giác, vừa có sức thuyết phục cao.

Nàng nghĩ đi rồi nghĩ lại, quyết định giản dị vẫn là tốt nhất ——“Thần Minh, tới đây để giúp ngươi.

”Tiểu Viên tử ở giữa không trung xoay bút than nửa ngày trời, cuối cùng phát hiện bây giờ nàng khó mà có thể không chế được lực đạo, chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, đành phải hậm hực bay xuống, dùng một mảnh vải nhỏ bọc lấy một que củi nhỏ, tuy gọi là nhỏ như khi nàng cầm lên lại thành khổng lồ.

Bởi vì tư thế này, Tiểu Viên tử không thể không dẩu đít, thở hồng hộc viết chữ.

Nàng còn gặp phải một nan đề: Nàng không biết viết chữ phồn thể!Cuối cùng, Tiểu Viên ôm bút than tử đành phải để lại một hàng chữ ngang dọc xiên vẹo trên mặt đất —— không chỉ có xấu đến mức được so sánh với gà bới, mà trong mắt cổ nhân đây chính là lỗi chính tả.

Đồng chí Viên Viên nhìn dòng chữ kia rồi lâm vào trầm mặc, thật ra trước đây khi viết chữ nàng còn được khen là nét chữ khá thanh tú, chữ xấu như vậy là hoàn toàn do bút lớn quá.

Còn chuyện mà có thần viết sai chính tả hay không thì…… Nàng chột dạ vạn phần rồi tự giác chui vào trong ngọc bội, quyết định mắt không thấy tâm không phiền.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play